"Mẹ..." Bà nội Thẩm nhất thời không nói nên lời, có lẽ cũng là vì nóng nảy.
"Mẹ, mẹ cứ yên tâm dưỡng bệnh của mình là được rồi, những chuyện khác mẹ không nên lo nữa. Tuổi đã cao rồi, cứ để con cháu tự phấn đấu không được sao? Nếu Thẩm Đại Lực có chút chí tiến thủ thì sẽ không suốt ngày nằm ườn ở nhà, đã đi làm từ lâu rồi. Để thành ra như vậy, cũng có liên quan đến việc bản thân anh ta không tự đứng lên được."
“Tụi con cũng chẳng giúp gì nhiều anh hai, anh hai có thể sống cuộc sống sung túc, sao Thẩm Đại Lực lại không được, sao lại phải để người khác giúp đỡ?"
"Mọi người cũng làm ruộng mà vẫn sống qua ngày được, chỉ có anh ta là chẳng làm gì cả ngày... Thôi, con cũng không nói nhiều nữa, trong lòng mẹ tự có cân nhắc."
Bà nội Thẩm cuối cùng cũng im lặng, bà lão hiểu rõ, đã đến nước này rồi, muốn thằng ba làm gì đó nữa là chuyện không thể, trong lòng rất khó chịu nhưng lại chẳng làm được gì.
"Ăn cơm thôi!" Giọng nói của Lý Tú Lan vang lên ngoài cửa.
"Con đi... ăn cơm đi... đường... đường xa về... mệt rồi chứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play