Tề Kiến mặt mày tối sầm lại, hắn vẫn nghĩ đến việc hiện giờ trong tay Thẩm Vệ Quân chắc chắn có không ít tiền, nên vẫn có chút luyến tiếc, “Cô thực sự muốn ly hôn với tôi? Sao cô lại nhẫn tâm đến thế, chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, không lẽ một chút tình cảm cô cũng không có sao?”
Thẩm Tiểu Thúy tức giận đến bật cười, “Lý do tôi muốn ly hôn với anh, anh còn phải để tôi nói ra sao? Anh thực sự cho rằng tôi vẫn còn lưu luyến với anh hả? Anh nghĩ nhiều rồi, trên người anh có gì khiến tôi phải lưu luyến chứ? Không muốn tôi nói ra thì anh mau cút đi, đỡ phải xấu hổ. Nếu không phải vì con cái, tôi đã sớm lột bộ mặt thật của anh ra rồi.”
“Thẩm Tiểu Thúy, cô nghiêm túc à? Tôi cũng chỉ mắc một lỗi nhỏ thôi, cô muốn ly hôn thì ly hôn sao, còn mặt dày nói bản thân chỉ suy nghĩ cho con nữa chứ. Cô có bao giờ nghĩ đến, bản thân từng trải qua một cuộc hôn nhân, lại dắt theo một đứa trẻ thì sau này còn ai cần cô chứ.”
Tề Kiến không ngờ Thẩm Tiểu Thúy thực sự có thể rời khỏi hắn ta. Từ nhỏ đến lớn hắn ta luôn được mụ Tề dạy rằng, phụ nữ phải lấy chồng làm trời, nếu rời khỏi đàn ông họ sẽ không thể sống nổi.
“Súc vật! Nếu đánh người không phải là việc phạm pháp, bà đây đã đánh mày rồi. Mày nói cái khỉ gì thế, cứ như phụ nữ bọn tao không có đàn ông chúng mày thì không sống nổi vậy?” Tưởng Đại Hoa là người nổi giận trước tiên.
Bây giờ ai mà chả biết, phụ nữ ở thôn Đoàn Kết của bọn họ còn kiếm tiền giỏi hơn cả đàn ông. Phần lớn nhân viên nhà máy đều là phụ nữ ở thôn Đoàn Kết, thậm chí còn có vài đồng chí ngoài thôn, mỗi tháng mọi người đều được nhận tiền lương.
Nếu chăm chỉ một chút, tay chân lanh lẹ một tí, chắc chắn sẽ không thấp hơn ở thành phố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT