Thẩm Thính Hồng nghiêm túc gật đầu, nhưng đúng là có gì đó không ổn, lúc này không ai sẽ đến gõ cửa. Dù là ghé thăm, cũng sẽ ghé vào buổi sáng, lúc này đến có bị điên không?
Người nông thôn đều ngủ sớm, lúc này người bình thường đều đã vào giấc mộng.
May là mở cửa ra cũng không thấy gì, chỉ thấy một đứa ngốc gầy gò nhỏ bé.
Đối với đứa ngốc này, Thẩm Thính Hồng vẫn có chút ấn tượng.
Tiêu Kiến Phương ở đây lâu như vậy, đương nhiên cũng biết đứa ngốc, trong lòng lập tức nghi ngờ. Đứa trẻ này vẫn luôn đơn độc, cũng không có qua lại gì với bọn họ, sao khuya rồi nó lại đột nhiên đến đây?
"Có chuyện gì không?" Tiêu Kiến Phương có phần thương hại đứa nhỏ đen nhẻm gầy gò trước mặt này, giọng điệu bà lão không khỏi dịu dàng hơn nhiều. Có lẽ là sợ dọa người ta, Tiêu Kiến Phương còn ném luôn cả cây gậy trong tay đi.
"Một, cô, để cháu tìm, chị này." Đứa ngốc nói từng chữ từng chữ một, ngón tay nhỏ chỉ về phía Thẩm Thính Hồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT