"Chị biết sai rồi, chị thật sự biết sai rồi. Thính Hồng, chị biết bây giờ các em đang tuyển người, chuẩn bị đi Bắc Kinh. Giờ các em muốn chị làm gì cũng được, em dẫn chị theo đi! Chỉ cần em nói, chị có thể làm bất cứ chuyện gì, chiu thật sự chịu không nổi nữa rồi." Thẩm Bích Liên đã mất kiểm soát.
Cô ta cũng không muốn đứng trước mặt Thẩm Thính Hồng một cách hèn mọn như vậy, điều này khiến cô ta cảm thấy bản thân cô ta chẳng khác gì một trò cười. Thế nhưng, giờ không còn một cách nào khác cả, anh chị của cô ta đều là những người vô tâm. Ngoại trừ làm việc, cô ta đã không thể kiếm sống ở trong thôn này, cô ta còn có con gái phải nuôi.
Mặc dù là con gái nhưng cô ta nhìn thấy Thẩm Thính Hồng bây giờ có sự nghiệp thành công, cô ta cũng nghĩ nếu con gái mình sau khi lớn lên cũng có thể giỏi giang như vậy thì mình chẳng phải sẽ nở mày nở mặt sao?
Chính vì vậy, cô ta mới đưa con gái về nhà mẹ đẻ. Cho dù cô ta có nghèo kiết xác, cô ta vẫn cho con gái đi học, cô ta vừa ghen tị với sự giỏi giang của Thẩm Thính Hồng, vừa hy vọng có thể trở thành cô.
Bản thân cô ta bây giờ không có cơ hội trở thành người như Thẩm Thính Hồng nữa rồi, cô ta chỉ hy vọng sau này con gái mình có thể có sự nghiệp như vậy, có lẽ đến lúc đó, cô ta mới thật sự có thể ngẩng cao đầu lên.
"Thẩm Bích Liên, chị đừng có buồn cười." Thẩm Thính Hồng trợn mắt, trước kia cô đã thấy người này không được bình đường, giờ xem ra cô ta thật sự bị điên.
Ai dám nghĩ đi tìm người mình từng hại để giúp lại mình? Cũng chỉ có Thẩm Bích Liên mới nghĩ ra được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play