Chị Hoa nhìn thấy cũng vô cùng hứng thú, “À, không phải hai người là người có được miếng đất kia sao, không ngờ cũng quen biết với Lão Cổ, khó trách khỏi lão Cổ đây có thể dễ dàng từ bỏ miếng đất đó.”
Lời nói của chị ta không chút dè dặt, cũng không để ý nói như vậy có khiến Lão Cổ mất mặt hay không.
Tuy chị ta chỉ là đệ tử, năng lực cũng yếu hơn Lão Cổ nhưng mới tuổi này đã có thể đạt ngồi được vào vị trí này, tất nhiên sẽ rất ngạo mạn.
Tuy ngạo mạn nhưng không khiến người đối diện cảm thấy khó chịu, Lão Cổ giải thích, “Nói ra thì có hơi khó hiểu, nếu đứa nhỏ này không có gì xảy ra thì chính là cháu ngoại tôi, đúng lúc bọn nó cũng muốn xây dựng trên miếng đất kia, tôi nhớ đến tiểu Anh cô cũng làm về lĩnh vực này nên hẹn cho hai bên gặp nhau. Nhưng thật ra còn muốn cảm ơn cô đã cho tôi một chút sĩ diện.”
Chị Hoa cầm ly cà phê người phục vụ mang tới, uống một ngụm, “Ngài đang nói gì vậy chứ, sao ngài có thể nghĩ tôi cho ngài sĩ diện, hơn nữa, lời mời gặp mặt của ngài, cả Hồng Kông này ai dám từ chối?”
“Ha ha, vấn đề cụ thể mọi người cứ bàn luận đi, tôi sẽ không xen vào.”Lão Cổ cười uống trà, tuổi ông đã lớn, cũng không mấy hứng thú với cà phê.
“Nếu có lợi nhuận chắc chắn tôi sẽ tham gia, hai người thiết kế như thế nào?” Chị Hoa hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play