Tịch Tĩnh An sửng sốt sau đó vô thức ném điếu thuốc trên tay xuống đất, tàn thuốc chạm vào tuyết ngay lập tức bị dập tắt.
Anh ta cười nói, “Tôi cũng là không biết xấu hổ mà theo đến đại học Bắc Kinh, còn dùng rất nhiều quan hệ mới vào được.”
“Nhất định là cô ấy rất yêu anh, nếu không yêu anh nhiều như vậy thì tôi chắc chắn sẽ cướp cô ấy khỏi tay anh.”
“Anh thật sự rất thẳng thắn.” Diệp Thận Ngôn nói.
“Thật sao? Cảm ơn anh đã khen.”Tịch Tĩnh An cười sau đó uể oải duỗi người, “Được rồi, không nói chuyện với anh nữa, tôi cũng đã tặng quà đầy tháng cho hai bé rồi, đi trước đây, nếu anh còn nhớ những gì tôi nói thì đến lúc sinh nhật hai bé nhớ cho người thông báo với tôi một tiếng.”
Tịch Tĩnh An nói xong liền xoay người nhưng dường như lại nghĩ đến điều gì đó, “Chúng ta cũng có thể tiếp tục hợp tác, yên tâm đi, tôi biết mọi người có bí mật nhưng tôi sẽ không để bất cứ ai làm hại cô ấy.”
Lúc Tịch Tĩnh an và em trai rời đi thì Diệp Thận Ngôn cũng trở lại tứ hợp viện, Thẩm Thính Hồng có chút tò mò, “Anh ta tìm anh có chuyện gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT