Hai đứa bé cũng không chịu nổi cơn buồn ngủ do cơ thể nhỏ bé đem lại nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Diệp Thận Ngôn dịu dàng nhìn đứa này, lại nhìn đứa kia, trái tim cũng mềm ra.
Còn Tịch Tĩnh An, do không tiện vào phòng bệnh nên đã đặt đồ xuống rồi trực tiếp rời đi.
Vốn cũng không cần, nhưng anh ta rất kiên trì, mọi người cũng hết cách.
Tuy nhiên Diệp Thận Ngôn vẫn nói một câu từ tận đáy lòng, “Được rồi, chúng tôi sẽ nhận, tôi sẽ nhớ tấm lòng của anh, đợi anh cưới vợ sinh con tôi sẽ đem tới cho.”
Tịch Tĩnh An tức đến ngứa răng, tôi không lấy vợ, tôi mà lấy vợ thật thì anh không còn vợ nữa đâu.
Nhưng những lời này anh ta không nói ra, xoay người đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play