Thật ra Lưu Nguyệt cũng không biết chuyện sẽ phát triển thành thế này, nhưng mà kết quả như vậy đã rất tốt rồi, ít nhất Trương Quốc Đống sẽ không bị người khác chặt tay chặt chân. Thẩm Minh Phương cũng không đến nỗi hai, ba ngày lại chạy về nhà khóc lóc đến nỗi khiến người ta phiền.
Mong muốn đi tìm Tần Vệ Đông, nguyên nhân lớn nhất vẫn là nhìn thấy ánh mắt cuối cùng Thẩm Đại Cường nhìn Thẩm Minh Phương, biết trong lòng ông ấy ít nhiều vẫn có chút lo lắng.
Không ngờ đến chuyện sẽ trở thành như vậy cũng là thật, chỉ là cho rằng Trương Quốc Đống đi bài bạc thiếu tiền, không từng nghĩ đến là một tổ chức đang lừa gạt, thế giới này quá hiểm ác.
Vì vậy Lưu Nguyệt còn kéo tai của Thẩm Thính Văn dạy dỗ, “Nhìn thấy chưa thứ này không được đụng, cẩn thận nhà tan cửa nát.”
Thẩm Thính Văn bất lực thở bài, trong lòng thầm nhớ thằng hai. Nếu như Thẩm Thính Võ ở đâu người bị kéo tai dạy dỗ chắc chắn không phải bản thân.
Thẩm Thính Võ: Trước tiên em không kiếm chuyện với bất kỳ ai trong các anh.
“Mẹ, bọn con cũng khi là khi tết ở nhà chơi thôi, thua chính là chuyện trong nhà, mẹ xem con mẹ rốt cuộc chỗ nào giống loại người đó chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT