Lúc họ rời đi, cô bé bạch tạng đã biến mất, chắc chắn là anh trai anh đã đưa cô bé đi.
Dù sao bây giờ vẫn còn sớm, một lát nữa mặt trời sẽ mọc.
Vui đùa đủ rồi, bốn người đều có chút ngơ ngác, nhiều đồ như vậy cũng không biết phải làm sao.
Đặc biệt thứ mà hai người Thẩm Thanh Thanh nhặt được về cơ bản đều là vỏ sò, ngay cả trạm thu mua cũng sẽ không mua kể cả khi chúng rất đẹp.
"Chúng ta có thể quay lại nhà khách hỏi mượn bếp hay không, cùng lắm thì trả tiền thuê. Dù sao thì đó là những thứ chúng ta tự mình nhặt được, chắc chắn chúng ta sẽ rất vui khi được ăn chúng." Thẩm Thính Hồng đề nghị.
Những người còn lại cũng không phản đối, dù sao mấy người Thẩm Thính Văn chẳng nhặt được mấy đồ ăn được. Thẩm Thính Hồng để họ lấy vỏ sò đi, bỏ những thứ ăn được vào thùng của mình.
“Thính Hồng, em chỉ tìm được ít như vậy thôi á?” Vẻ mặt Thẩm Thanh Thanh rất nghi ngờ, rõ ràng cô ấy nhìn thấy Thẩm Thính Hồng cúi xuống vô số lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT