Trước mặt Diệp Thận Ngôn, Thẩm Thính Hồng không che giấu để làm gì. Cô lấy từ trong không gian một ít đồ vật, sau đó bắt đầu nấu nướng.
Đừng nói tay nghề của Thẩm Thính Hồng có tốt hay không, mấu chốt là cô có rất nhiều thứ. Người khác không có những loại gia vị này, chính vì vậy không cần cô phải có tay nghề giỏi nhưng vẫn nấu được đồ ăn ngon
Gần xong, Diệp Thận Ngôn bưng đồ ăn đã chuẩn bị sẵn ra, mặc dù chỉ thêm một người Thẩm Vệ Quân nhưng nhà bọn họ vẫn phải nấu rất nhiều đồ ăn. Chủ yếu là do trong nhà có đông người, cô còn làm món canh trứng cho cháu gái, phết thêm vài giọt dầu mè và nước tương lên trên, mùi rất thơm.
Cô bé có cái mũi rất thính, lúc Thẩm Thính Hồng cầm canh trứng đi ra ngoài, liền chạy tới ôm lấy đùi Thẩm Thính Hồng, “Cô cô, ăn ăn!”
Hiếm khi mới thấy bộ dạng này của cô bé con, Thẩm Thính Hồng cũng cảm thấy buồn cười, “Con chính là mèo nhỏ ham ăn, lại còn có mũi chó! "
"Ha ha ha ha! "
Mọi người bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT