Nghe được những lời này, Thẩm Thanh Thanh rất cảm động. Rốt cuộc nghe được tin này từ miệng Thẩm Thính Hồng, cô ấy không thể không có cảm giác nào.
Cô ấy học đến cấp 3, thành tích luôn rất tốt, tuy tính tình vô tư nhưng vẫn thích học. Sau này lại có người nói với cô ấy rằng học cũng vô dụng, dù sao cô cũng không thể vào đại học khiến bản thân cô ấy không khỏi cảm thấy buồn bã, cô ấy bắt đầu phản đối việc đọc sách.
“Thực ra, bây giờ còn quá sớm để anh nghĩ đến những điều này, hơn nữa đến lúc đó không nhất định phải để đứa nhỏ ở lại đây. Mấy năm này nhà ta cố gắng kiếm thêm tiền để sau này có thể mua nhà ở Bắc Kinh, chuyển hộ khẩu lên Bắc Kinh, cả nhà đều có thể chuyển đến đó sống và đưa cả đứa nhỏ theo, không phải là đẹp cả đôi đường sao?”
Thẩm Thính Hồng không khỏi dở khóc dở cười khi nhìn thấy mẹ chồng và con dâu mỗi người đều có suy nghĩ riêng.
"Nhưng mẹ lại thích may quần áo như vậy, nếu đến Bắc Kinh, ở đây sẽ không có việc làm." Trong giọng nói Thẩm Thanh Thanh có chút tiếc nuối, cô ấy thực sự coi mẹ chồng Lưu Nguyệt như mẹ ruột của mình, cho nên cô ấy cũng nghĩ tới từ góc độ của Lưu Nguyệt.
"Chị có ngốc không thế? Không phải chỉ ở đây mới may được quần áo, chẳng lẽ ở Bắc Kinh không có xưởng may quần áo sao? Mà dù không có đi chăng nữa thì chúng ta mở, giống như xây dựng cái ở trong đại đội ấy.”
Thẩm Thính Hồng không trực tiếp nói hẳn ra dự định buôn bán sau này, bởi vì cô sợ sẽ doạ sợ hai mẹ chồng và con dâu, dù sao hiện tại không được phép buôn bán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play