Bành Xuân Yến tức điên, muốn cho cô ta một cái tát, cái thứ đồ hàng gì đây?
Cố Thanh Khê nhìn Cố Tú Vân: “Chị à, không biết thì đừng nơi nơi truyền loạn, nếu bịa đặt làm bại hoại thanh danh người khác, thì họ có thể đi đồn công an cáo đó, chị tin không?”
Cố Tú Vân nghe lời này, ngẩn ra, cô ta cảm thấy thời điểm Cố Thanh Khê nhìn chính mình, trong ánh mắt mang theo tia lạnh lẽo, giống như bông tuyết đông giá rơi xuống, rõ ràng mềm mại kiều mỹ, lại có thể lạnh đến nhân tâm.
Cố Tú Vân khẽ nhíu mày, cô ta cảm thấy trước kia Cố Thanh Khê không phải như thế, trước kia Cố Thanh Khê tính tình mềm mại, cũng sẽ không ăn nói sắc bén như vậy, hiện tại Cố Thanh Khê, rõ ràng vẫn là Cố Thanh Khê, nhưng luôn làm người khác phải kiêng kị.
Bất quá, cô ta rốt cuộc cũng chưa nói cái gì, chỉ là nhết miệng ra khinh rồi đi: “Thật cũng không nhìn xem, là ai mất mặt xấu hổ”.
Bành Xuân Yến nhìn Cố Tú Vân như vậy, thật là giận sôi máu: “Người chị họ này của cậu, trước kia tôi nhìn liền không giống hạn tốt lành, hiện tại nhìn lại, quả nhiên không phải cái đồ vật gì mà! Cô ta là ý gì a, ý tứ này là vu khống chúng ta, muốn làm bại hoại thanh danh chúng ta đây mà!”
Bất quá việc này cũng rất bất đắc dĩ, là từ giường của Hồ Thúy Hoa lục soát ra tới một phong thơ, các cô cũng không biết bao biện gì cho tốt, tổng lại thật khó mà nói, viết thư tình không phải chính họ, mà là Hồ Thúy Hoa, dù sao việc này lúng ta lúng túng, thật là làm người khác không thoải mái mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play