[ EDITING ] Sau khi kiếm tu xuyên thành npc xinh đẹp trong game thực tế ảo

Chương 2


2 tháng


Editor: Du An Niên 

Beta: chưa hoàn thành. 

Làn gió nhẹ thổi qua cây dương liễu, chim vàng anh bay lượn quanh bờ kè, cách đó không xa dòng suối nhỏ chảy róc rách dưới cây cầu.  

Ý thức của Yến Cẩm trong trạng thái mơ mơ màng màng nghe được tiếng suối chảy, ngay sau đó cậu đột nhiên cảm giác được một hơi thở xa lạ bên cạnh mình, cả người theo bản năng bật dậy, đầu óc trở nên thanh tỉnh hẳn ra. 

Trong Tu Chân giới đầy rẫy nguy hiểm ngoài kia, nếu có một hơi thở kì lạ tiếp cận quá gần có thể gây ra nguy cơ tử vong cực kỳ cao. 

Khoảnh khắc Yến Cẩm mở mắt ra, thân thể cậu nhanh chóng tràn đầy sát khí, trực tiếp giơ tay rút kiếm lên-- 

——【 Thân ái, cậu chưa trang bị vật phẩm này!】 

Yến Cẩm: “?” 

Giọng nữ kỳ lạ vang bên tai cậu rồi lại biến mất trong nháy mắt như thể một con ngỗng hoang đi ngang qua không để lại dấu vết. Cậu nheo mắt cảm nhận xung quanh nhưng không thể phát hiện ra dấu vết của người thứ ba ở đây. 

(Editor: Em ơi em có một mình thôi, người thứ hai đâu mà bay sang người thứ ba rồi???) 

Cậu nhìn bàn tay của chính mình, bất ngờ phát hiện bản thân chưa bao giờ gầy yếu đến mức này. Toàn thân Yến Cẩm nặng trĩu, từng bước chân cũng không nhẹ nhàng, ngay cả việc giơ tay lên cũng không còn uyển chuyển tự nhiên như trước. 

Yến Cẩm bỗng nhiên có một dự cảm không tốt khiến huyệt thái dương giật nảy lên. Cậu duỗi tay ngưng tụ linh lực, lòng bàn tay chợt thấy một luồng lạnh lẽo. Một lượng lớn linh khí kết thành hạt châu rơi vào lòng bàn tay cậu. 

Luyện Khí Kỳ? 

Nếu Độ Kiếp thất bại, một là bạn chết hai là ngã xuống đáy xã hội trở lại giai đoạn Luyện Khí, chuyện này vẫn là hơi đáng sợ. 

Yến Cẩm cho rằng mình sẽ chết, vì sau khi xé rách hư không cậu cũng không biết mình sẽ bay về đâu. Không nghĩ tới hiện tại còn có cơ hội sống sót. 

“Cậu bé -- ôi!” 

Một giọng nói cắt ngang mạch suy nghĩ của Yến Cẩm, cậu theo phản xạ có điều kiện rút kiếm ra, lúc này âm thanh kia lại lần nữa vang lên: 

--【 Thân ái à, ngựa tốt thì phải có yên đẹp, muốn vũ khí xịn thì cậu phải có trình nha! 】 

Yến Cẩm: "..." Cố ý đúng không? 

Cậu đè nén sự nghi ngờ trong lòng, nhìn về phía ông lão vừa nói. 

Đó là một ông lão với mái tóc trắng xóa, mặc thường phục để rau quai nón. Cậu ngay lập tức chú ý tới việc ông lão này còn yếu hơn cả mình, nhưng sau đó sự chú ý của ông ấy lại bị thu hút bởi một thứ khác*. 

*Mình không rõ là ông hay cậu nữa. Raw:   那是个白发苍苍的老头,穿着布衣蓄着胡子,燕锦第一时间注意到,此人要比现在的他还弱,但随后就被别的吸引了注意力。 

Thanh kiếm của Yến Cẩm không cánh mà bay, nhưng động tác vung kiếm của cậu vừa rồi khiến ông lão bị dọa sợ đến mức ngã trên mặt đất, ông bật lên tuyệt kỹ ăn vạ của mình khó khăn thở ra, ôm bụng kêu đau đớn, thậm chí còn nôn ra máu. 

Mà trên đầu ông lão lại có một dòng chữ màu xanh lục ghi: Trưởng thôn Ngô Đồng. 

Theo hành động của trưởng thôn, dòng chữ lơ lửng này không hề biến mất dù cho cậu có chớp mắt hay đổi góc nhìn như thể nó gắn liền với ông lão trước mắt. 

Nói cách khác... Con hàng này không phải ảo giác. 

Cậu rốt cuộc đã xé rách hư không bay tới nơi nào vậy trời!? 

Đứng ở một nơi xa lạ, cậu còn nhìn và nghe thấy những điều kỳ lạ như vậy. Dù trong lòng Yến Cẩm đang có rất nhiều suy nghĩ ngổn ngang nhưng tuyệt nhiên trên mặt cậu lại tỏ ra bản thân mình rất bình tĩnh. 

Còn trưởng thôn Ngô Đồng vẫn đang ôm bụng ngã quỵ trên mặt đất, một bên kêu la đau đớn, bên còn lại len lén nhìn phản ứng của Yến Cẩm. Đương nhiên... Trên mặt Yến Cẩm không có một biểu cảm dư thừa gì. 

Thú thật, trình độ diễn xuất của ông lão này rất gà mờ nhìn là biết muốn ăn vạ. Yến Cẩm chỉ liếc ông một xái, sau đó trực tiếp xoay người định tìm một nơi vắng vẻ để tìm hiểu nơi này một phen. 

Phía bên kia, trưởng thôn thấy Yển Cẩm chuẩn bị rời đi, ông lập tức lo lắng cao giọng nói: " Ôi cậu trai trẻ, cậu dọa tôi té ngã rồi cứ như vậy mà đi à? Giới trẻ thời nay sao mà lại tàn nhẫn thế chứ..." 

Yến Cẩm không dao động tiếp tục rời đi, bộ dáng của cậu thiếu điều viết ba chữ: Không quan tâm. 

Nhận ra tình hình không ổn, trưởng thôn lại khập khiễng từ dưới đất đứng lên, giọng điệu trở nên đáng thương vô cùng, đuổi theo nói: "Lão thật đáng thương, lão chỉ là một ông già bị thương ở vùng hoang vu này, gần đây còn có rất nhiều động vật hoang dã như sói, hổ hay báo... Có người tốt bụng nào có thể giúp lão thu thập thảo dược để cứu lão không?" 

Yến Cẩm: “……” 

Trình độ diễn xuất này của ông có thể khiến người khác tin tưởng mà giúp đỡ... Mới là lạ! 

Động tác của Yến Cẩm dừng lại, trưởng thôn tưởng mình giả vờ ăn vạ cực kỳ xuất sắc, tinh thần lập tức trở nên hưng phân. 

Truyện chỉ được edit và đăng trên wattap Ngôi Nhà Nhỏ Trong Mộng của @DreamersPath và Du An Niên trên TYT 

Tuy nhiên, tầm mắt của Yến Cẩm là nhìn chằm chằm vào hư không, lần đầu tiên trong cuộc đời cậu cảm thấy tam quan mình vỡ nát. 

Khi nãy trưởng thôn vừa dứt lời, trước mặt Yến Cẩm đột nhiên xuất hiện một màn hình trong suốt, trên đó viết đầy những ký tự xa lạ. Nhưng cậu chỉ cần nhìn thoáng qua liền có thể hiểu được nó đang viết gì. 

Ở giữa xuất hiện một ô vuông có ánh sáng nhập nháy liên tục, nó viết rằng: 

【 Nhiệm vụ: Trợ giúp trưởng thôn. 】 

【 Trưởng thôn ra ngoài ngoài ý muốn bị thương, miệng nôn ra máu, lão làm phiền chàng trai trẻ giúp đỡ xem gần đây có cây thuốc cầm máu nào để giúp trưởng thôn hồi phục vết thương không? 】 

【 Phần thưởng: Giá trị kinh nghiệm x1000, đồng vàng x10. 】 

【 Xin hỏi thân ái có nhận nhiệm vụ không: Có/Không. 】 

Thời gian nhận nhiệm vụ còn giới hạn thời gian là tám giây. Khi thời gian đếm ngược kết thúc sẽ bị buộc phải nhận nhiệm vụ. 

Cậu có thể hiểu những ký tự này viết gì nhưng khi kết hợp chúng lại cậu lại không thể hiểu nổi ý nghĩa của nó... Một! Chữ! Cũng! Không! 

Yến Cẩm lâm vào trầm tư. 

Cậu không thể hiểu những phần thưởng nhiệm vụ đó là cái gì, song tóm tắt đơn giản có lẽ là muốn cậu giúp ông lão ăn vạ cậu kia. 

Đối mặt với những vật phẩm quỷ dị từ thế giới xa lạ khiến mức độ cảnh giác nguy hiểm trong lòng Yến Cẩm tăng cao. Mặc dù trong tay cậu không có vũ khí, nhưng sát ý trong lòng lại ngày càng tăng(?). 

Ngay khi Yến Cẩm chuẩn bị ra tay, giọng nói rề rà hỗn tạp của nữ giới lại lần nữa vang lên nhắc nhở Yến Cẩm: 

【 Thân ái, NPC ở trước mắt cậu đang ở trạng thái trung lập, cậu không thể tùy tiện tấn công đâu! Chúng ta là những con người thiện lương mà! 】 

NPC? 

Yến Cẩm bỗng nhiên nheo lại đôi mắt, cậu nhớ tới trước khi bản thân mất đi ý thức cũng từng nghe một giọng nói vang bên tai gọi cậu là -- NPC. 

Cậu nắm chặt ngón tay, xương cốt phát ra tiếng răng rắc. Yến Cẩm nhìn chằm chằm ông lão trên mặt đã viết hết ý định của mình, giờ phút này thời gian đếm ngược nhận nhiệm vụ đã kết thúc, giao diện tự động xác nhận nhiệm vụ đã được chấp thuận. 

Bên trái thanh nhiệm vụ có một cái bản đồ hướng dẫn, hiển thị vị trí của mục tiêu nhiệm vụ. 

Sau khi nhận nhiệm vụ từ hệ thống, Yển Cẩm tuy không nói cái gì nhưng trưởng thôn với bộ râu trắng lại vui vẻ ra mặt, hai chân linh hoạt ngồi phịch xuống đất mỉm cười, không nhìn ra được bộ dáng chật vật vừa nãy: "Vậy lão làm phiền chàng trai trẻ này, không biết lão có thể gọi cậu là gì?" 

Yến Cẩm vừa đi, một bên xem xét trước mắt trong suốt giao diện, bước đầu quan sát lúc sau, hắn phát hiện thứ này không có bất luận cái gì linh lực dao động, không giống như là pháp khí một loại. 

Nơi này bốn phía đều là gió và mây, Yến Cẩm cho dù có cảnh giác tới đâu, cậu cũng không thể phủ nhận rằng ngoại trừ ông lão mới ăn vạ cậu ra, Yến Cẩm chưa hề cảm nhận được những nguy hiểm tiềm tàng khác. 

Sau khi xem qua thanh hướng dẫn nhiệm vụ, Yến Cẩm thở dài, cậu nhanh chóng chạy theo mũi tên chỉ dẫn tới vị trí đặt vật phẩm. 

Truyện chỉ được edit và đăng trên wattap Ngôi Nhà Nhỏ Trong Mộng của @DreamersPath và Du An Niên trên TYT 

*** 

Một lát sau, khi đến được chân núi, trước mắt cậu là một vùng đất mọc đầy cỏ dại, bởi vì Yến Cẩm đang ở dưới chân núi cho nên thỉnh thoảng có thể thấy được cây cối thưa thớt. Mà mũi tên chỉ dẫn hoàn thành xong nhiệm vụ của mình liền biến mất. 

Nhiệm vụ này rõ ràng muốn khiến cho người nhận gặp nhiều phiền phức, đối với người không có kiến thức về thảo dược chỉ sợ là phải thử từng cái một. 

Nhưng nếu thử từng loại thảo dược, có khi là ông lão npc kia an nghỉ ở suối vàng luôn cho rồi, dù gì ổng cũng chả phải thần tiên. Lỡ như thử ngay thuốc độc, cũng tèo, mà không trúng thuốc độc thì có khi thử hết các loại thảo dược tèo còn nhanh hơn. 

Vì để bản thân xứng với danh người lương thiện, Yến Cẩm quan sát đống cỏ cây, cây cỏ này một lúc thì vô cùng ngạc nhiên, những thứ mọc trên mảnh đất này tất cả đều là dược liệu! 

Yến Cẩm nhìn một hồi, cậu vươn tay hái xuống mục tiêu mình xác định từ trước, đó là một gốc cây có thân ngắn, khác với những loại cây khác nó chỉ có một chiếc lá và những khóm hoa nhỏ màu tím mọc ở bên cạnh. 

Khoảnh khắc khi Yến Cẩm chạm tay lấy được loại thảo mộc đó, một màn hình quen thuộc xuất hiện trước mặt cậu. 

【 Hệ thống: Bạn đã nhặt Tử Hồng Tiên x1. 】 

【 Bạn đã nhặt Tử Hồng Tiên x1. 】 

【 Bạn đã nhặt Tử Hồng Tiên x1. 】 

*** 

Sau khi hái liên tiếp sáu cây, Yếm Cẩm nhìn thoáng qua màn hình trong suốt đang ghi lại những hành động của mình, trong lòng tiếp tục duy trì cảnh giác, quay đầu đi tìm ông lão trưởng thôn. 

Trưởng thôn vẫn còn ung dung ngồi tại chỗ, thậm chí ổng còn rảnh hơi đi đếm đám kiến bò trên đường, đến kiến nhìn thấy ổng là phải đi đường vòng. Ngô Đồng vừa thấy Yến Cẩm trở lại, liền vỗ mông đứng dậy, chân thật nôn ra ngụm máu mới ăn mừng cậu quay về: "Ôi, cậu quay lại rồi sao, Yến Cẩm đại nhân!" 

Yến Cẩm giật mình, nhìn ông lão tóc bạc trắng, lưng đã còng, còn mới phun ra máu mà sao động tác của ổng linh hoạt dữ vậy? 

Yến Cẩm mờ mịt ném Tử Hồng Tiên cho Ngô Đồng, lạnh nhạt nói: "Ông chỉ cần chiết ra nước rồi--" 

Lời còn chưa dứt, trưởng thôn đã đem thảo dược nhét vào trong miệng. Đồng thời, giao diện nhiệm vụ cũng chúc mừng cậu hoàn thành nhiệm vụ. 

【 Chúc mừng thân ái đã hoàn thành nhiệm vụ [ Trợ giúp trưởng thôn], bạn nhận được 1000 giá trị kinh nghiệm, 10 đồng vang, cấp độ nhân vật tăng lên một cấp, hiện là cấp 2.】 

【 Chúc mừng bạn nhận được: Hảo cảm của trưởng thôn: +10. 】 

【 Chúc mừng bạn nhận được: danh vọng của thôn Ngô Đồng: +10. 】 

Khi cấp độ nhân vật tăng lên, Yến Cẩm nghe được tiếng đồng xu va chạm sắc bén, ngau sau đó xung quanh thân thể liền xuất hiện một luồng sáng vàng cùng lúc, cậu liền cảm thấy cả người nhẹ hẳn ra. 

Đột nhiên, tầm nhìn của cậu được mở rộng hơn, giờ phút này những hình ảnh côn trùng chim chóc mờ ảo cách đó một trăm mét dần trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. 

Nhịp tim của Yến Cẩm tăng lên, cậu liếc nhìn lòng bàn tay của mình rồi nắm chắt lại. 

Nếu như vừa nãy cậu chỉ là thằng Luyện Khí Kỳ tầng một đứng hạng chót, thì bây giờ cậu đã nhảy lên thành hạng hai từ dưới đếm lên -- Luyện Khí Kỳ tầng hai rồi 

Nhưng Yến Cẩm chưa làm việc gì cả, cậu chỉ đơn giản giúp trưởng thôn tìm được thảo dược để cầm máu và hoàn thành một cái nhiệm vụ xàm xí gì đó thôi mà? 

Ánh mắt của cậu rơi vào lời nhắc của hệ thống, cuối cùng hiểu được con hàng trong suốt này gọi là "Hệ Thống", con hàng này cũng có thể là chất giọng nữ máy móc hỗn tạp vừa nãy. 

Bỏ qua hảo cảm cùng với danh vọng, Yến Cẩm lại nhìn phần thưởng nhiệm vụ, ánh mắt bắt đầu thay đổi. 

Cảnh giới của cậu đột nhiên tăng lên một bậc, tám chín mười phần gì đó là có quan hệ với giá trị kinh nghiệm. 

Hít một hơi thật sâu, Yến Cẩm bỗng nhiên mở lời: "Ông còn nhiệm vụ nào khác không." 

Ngô Đồng được hỏi có vẻ bối rối, tự nhiên cậu trai này nhiệt tình thế, ông lão hỏi lại: "Chàng trai trẻ, cậu nói gì cơ?" 

Yến Cẩm nhìn giao diện hệ thống, cậu suy nghĩ một hồi liền thay đổi cách nói: "Ông còn cần giúp gì nữa không?" 

Trong giọng điệu bình tĩnh của Yến Cẩm còn mang theo sự chờ mong, hoàn toàn khác xa với thanh niên lạnh lùng thờ ơ vừa rồi. 

Trưởng thôn bị sự nhiệt tỉnh của cậu dọa cho sợ hãi, ông ngập ngừng nói: "Thật ra lão đợi cậu lâu quá có hơi đói bụng, không biết chàng trai trẻ có thể giúp lão bắt hai con thỏ được không?" 

Hệ thống lập tức cập nhật nhiệm vụ:  【 Nhiệm vụ: Bắt thỏ. 】 

【 Sau một ngày vất vả đếm kiến, trưởng thôn đã đói bụng, vừa hay trên ngọn núi gần đó lại có rất nhiều thỏ hoang. Trưởng thôn đã nhờ chàng trai trẻ giúp bắt thỏ. 】 

【 Mục tiêu nhiệm vụ: Thỏ hoang: 0/2 】 

【 Phần thưởng nhiệm vụ: Giá trị kinh nghiệmx1000, đồng vàngx10. 】 

【 Xin hỏi thân ái có nhận nhiệm vụ không: Có/Không. 】 

Truyện chỉ được edit và đăng trên wattap Ngôi Nhà Nhỏ Trong Mộng của @DreamersPath và Du An Niên trên TYT 

Lần này, Yến Cẩm không hề do dự chọn có,  cậu chỉ vừa nghĩ tới chữ có, giao diện hệ thống đã hướng dẫn cậu đến mục tiêu nhiệm vụ. 

"Những con thỏ hoang trên núi cực kỳ hung dữ, khó đối phó, lão đã từng xem cậu tay không tấc sắt. Nếu cậu không chê, lão có thể cho cậu dùng tạm vũ khí của lão." Trưởng thôn cười tủm tỉm nói 

【 Hệ thống: Bạn đã nhận được lưỡi liềm có khe hở(?)* 】 

*Raw đây mời các đại ca xem giúp em: 有豁口的镰刀 

Từ khi bắt đầu tu hành cậu chỉ học kiếm đạo, trong tay trừ bỏ kiếm cũng không có dùng những vũ khí khác. Nên lần đầu xài lưỡi liềm cậu cảm thấy có chút là lạ. 

"Đám thỏ này rất nóng tính, chàng trai trẻ hãy cẩn thận." Trưởng thôn mỉm cười vẫy tay với Yếm Cẩm. 

Thỏ hoang tính tình nóng nảy còn khó thuần hóa? 

Yến Cẩm xoay lưỡi liềm trong tay mình, một con thỏ có thể hung dữ tới mức nào chứ? 

Khoảng hai phút sau, đệ nhất kiếm tu thiên tài trong Tu Chân Giới đã hiểu ra, cậu cầm một cái lưỡi liềm rách nát đi khiêu chiến với con thỏ hoang cấp 5, còn bị cắn rớt một nửa cây máu. Yến Cẩm nghiến răng, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận thế giới này đã thay đổi. 

Bây giờ, Yến Cẩm phải bắt đầu hành trình của mình lại từ đầu. 

Mở ra một thời đại mới! 







[SỔ TAY] 

1. Xưng hô của hệ thống với nhân vật chính, mình đều dịch thành cậu - bạn - thân ái(lúc đầu tính cho từ cưng nhưng sợ các bạn phản cảm), bạn không thích có thể nói mình sẽ sửa. 

2. Nói thật thì lúc gõ chương này tui thấy có 2000 chữ thì mừng muốn chớt! Nên dịch có tuần thôi, (chứ cỡ 4000 chữ chắc tháng tui đăng 1 lần quá).
 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play