[ EDITING ] Sau khi kiếm tu xuyên thành npc xinh đẹp trong game thực tế ảo

Chương 1


2 tháng


Editor: Du An Niên. 

Beta: Đã beta đợt 1. 

Bắc Cảnh*, Thiên Tứ tửu lầu 

Ở đây khách lúc nào cũng kéo tới nhiều như mưa đông không đếm xuể, mỗi người đều nâng ly chén qua chén lại, ông một câu tôi một câu, tiếng trò chuyện vang bên tai không ngừng nghỉ. 

"Tôi nghe nói gần đây xuất hiện một bảo vật hiếm có, khiến các đại lão trong Kiếm Các Tông Môn từ trước giờ không ra ngoài đều đồng loạt xuất quan?'' Có người đặt ly rượu trên bàn, nhỏ giọng thì thầm với người bạn đồng hành. 

Ánh mắt đối phương lóe sáng, thấp giọng trả lời: "Ông cập nhật tin tức trễ thế, không chỉ có Kiếm Các Tông Môn đi tìm, mà còn có Bồng Lai Sơn, Vô Cực Cung, Hồng Tú Chiêu cùng 108 môn phái lớn bé khác nữa, nghe đâu tất cả đều tìm kiếm bảo vật hiếm có đấy." 

"Thiệt à? Nó làm tôi lại nhớ tới lần đầu các tiên môn tạo ra động thái lớn như vậy cũng là bởi vì cuộc chiến giữa tiên và ma cách đây một trăm năm trước." 

Vậy lần này là để làm gì? Cả hai nhìn nhau, trong lòng đều có đáp án nhưng một chữ cũng không nói ra. 

Chuyện là hơn nửa tháng trước, toàn bộ bầu trời của phương bắc đột nhiên bị bao phủ bởi ánh sáng rực rỡ, hào quang ngũ sắc ấy khiến ảo ảnh trở nên sinh động đến kỳ lạ, trong đó có dị thú, chim chóc, linh dược, suối tiên...... Đủ loại hình ảnh không bình thường, ngay lập tức làm cho mọi người chấn động. 

Phương Bắc bỗng nhiên xuất hiện bảo vật hiếm thấy, tuy không ai biết bảo vật từ đâu mà có, nhưng sau khi bảo vật được kích hoạt hầu như mọi người đều thấy những bóng ma bao trùm toàn bộ lãnh thổ phương Bắc. 

-- Đó là một nơi chưa bao giờ có ai được khám phá, Động Thiên Phúc. 

Hiện tại, tài nguyên của những tiên môn sau khi trải qua trận đại chiến với tiên ma vào một trăm năm trước cũng đã dần cạn kiệt, vừa hay lại xuất hiện một cái động thiên phúc đầy tài nguyên. Các tiên môn bèn phái ít người đi điều tra, cuối cùng lại phát hiện ra Động Thiên Phúc mới xuất hiện đã sớm nhận một vị tán tu làm chủ. 

Một tán tu bình thường. 

Truyện chỉ được edit và đăng trên wattap Ngôi Nhà Nhỏ Trong Mộng của @DreamersPath và acc Du An Niên trên TYT 

Cuộc trò chuyện của hai người tới đây thì dừng lại, cuối cùng một người trong đó nhịn không được liền thở dài: "Giống như một đứa trẻ đang ôm vàng bạc châu báu, một tiểu nhi ôm ấp kim ngọc, huống hồ còn là một người tu luyện bình thường, cho dù tu vi có cao đến mấy những cũng không thể một trọi một trăm, một ngàn." 

Không chỉ có hàng trăm tiên môn, mà còn có một đám người tán tu đều đang âm thầm tính toán cách hố vị tán tu kia. Trong tửu lầu này, có không ít người cũng tới đây vì mục đích này. 

"Ơ?" 

Nghe được giọng nói bối rối của người bạn đồng hành, người kia liền dừng động tác động đũa, vừa ngẩng đầu lên liền thấy bầu không khí xung quanh thật kỳ lạ... 

Trong tửu lâu có khách đến rồi lại đi, nhìn như mọi người đều đang bình thản đi dạo, nhưng nếu để ý kỹ hơn, sẽ thấy bọn họ đều đang tập trung ánh mắt về một hướng -- 

Ở hướng đó, một thanh niên mặc bạch y đầu đội mũ tre chậm rãi đi tới, thanh niên dùng thần khí tấm màn lụa trên mũ tre buông xuống, che khuất đi bộ dáng của cậu. 

Mọi người chỉ nhìn thấy một thân trường ngọc lập* của cậu, tầm rèm sa bồng bềnh được vén lên một góc, nhưng gương mặt cũng chỉ lộ một phần ra trước đám đông, giống như con hạc cao quý. 

Xương cốt như hạc, tướng mạo trông vừa thanh cao nhã nhặn, lại thuần khiết. 

Lúc này, tất cả những người biết chuyện đều đồng loạt trợn mắt, bàn tay chậm rãi di chuyển, cuối cùng đặt lên vũ khí của bản thân chờ đợi thời cơ tấn công. 

Thân là người đang ở trong tình thế nguy hiểm, chàng thanh niên cũng chỉ liếc nhìn dưới tấm màn, khóe môi nhếch lên một nửa. 

Hai vị đồng bạn vừa mới nói nhỏ giờ đang nhìn nhau, trong đó một người không biết đã nhìn thấy gì, bỗng nhiên hai tay nắm chặt lại thành quyền, tim đập như nổi trống, cả người thiếu chút nữa kích động đến đứng lên. 

"Đó không phải là chìa khóa của Động Thiên Phúc ư?!" 

Trên thắt lưng của chàng thanh niên mặc bạch y, một viên ngọc màu đỏ rực hình lông phượng đang treo lơ lửng, hình dạng giống hệt như chiếc chìa khóa huyền thoại có thể mở ra Động Thiên Phúc. 

Trong nháy mắt, tiếng kiếm vang vọng trong tửu lầu vang lên khắp nơi, ánh kiếm di chuyển nhanh đến không nhìn thấy, vô số chiêu thức và vũ khí đồng thời tung ra, nhắm thẳng vào thanh niên mặc bạch y. 

Những pháp chú huyền ảo cùng nhau tấn công như pháo hoa ngập tràn cả bầu trời, chiếu sáng bộ bạch y của đối phương, nhưng những chiêu thức đó đều bị một bức tường vô hình chặn lại. 

"Yến Cẩm." Có người trầm giọng kêu tên của thanh niên mang bạch y ra, "Chỉ cần cậu đem chìa khóa giao ra đây, tông môn Bồng Lai Sơn xin thề chắc chắn sẽ mang cậu an toàn rời khỏi đây" 

Thanh niên bị gọi là Yến Cẩm từ từ ngẩng đầu lên, nhìn người đối diện đang thương lượng dưới tấm màn lụa, rồi đưa cánh tay ra vỗ bạch bạch trước mặt mọi người. 

Thanh âm này đột nhiệt xuất hiện trong thời điểm căng thẳng này, không hiểu sao lại rất buồn cười. 

Trong lúc tình huống gương cung bạt kiếm như vậy, giọng điệu của Yến Cẩm lại vô cùng ôn hòa:"Kế hoạch của anh hay thật." 

Mỗi câu nói của cậu đều mang theo y cười, giọng nói như đang ở trong gió xuân, nhưng giây tiếp theo, gió xuân lại tràn ngập vô số kim băng chỉ muốn lấy đi mạng của người khác. 

Yến Cẩm nói với dòng điệu nhẹ nhàng: "Chưa tính đến việc vật này đã cùng tôi ký khế ước, muốn hủy khế ước việc đầu tiên là phải giết chết tôi trước." 

Thanh niên giương mắt: "Bồng Lai Sơn chủ nói hôm nay sẽ thả tôi đi, nhưng tôi tin không qua mấy ngày anh sẽ lấy cái mạng nhỏ này." 

Lời nói như vậy rõ ràng là muốn lừa gạt cậu, sau khi bị vạch trần, sắc mặt của Bồng Lai Sơn chủ không thay đổi, bĩnh tĩnh nói: "Tuy cậu đã là Độ Kiếp Kỳ, chúng tôi ở đây tuyệt đối không phải đối thủ của cậu, nhưng dù sao tuổi cậu vẫn còn quá trẻ." 

Toàn bộ Tu chân giới chỉ có một số ít cao thủ ở Độ Kiếp Kỳ, tính thêm cả Yến Cẩm, vừa vặn đủ bốn người. 

Truyện chỉ được edit và đăng trên wattap Ngôi Nhà Nhỏ Trong Mộng của @DreamersPath và Du An Niên trên TYT 

Yến Cẩm hiện giờ cùng lắm chỉ mới 150 tuổi, nhưng cậu đã ở một đẳng cấp cao nhìn toàn bộ giới tu hành, là một tài năng hiếm có khó tiềm. 

Dù vậy, cậu cũng chỉ mới vào cảnh giới Độ Kiếp Kỳ, hiện tại còn bị ba cao thủ chặn giết, thân thể đã sớm bị trọng thương. 

Cậu có thể tạm thời trốn thoát và đối phó với đám người trước mắt, song cậu cũng không thể trốn khỏi ba giai đoạn kiếp nạn. 

Bồng Lai Sơn chủ tiếp tục dụ dỗ cậu: "Tông môn chúng tôi có rất nhiều quyển trục công pháp riêng, vậy nên có thể hủy bỏ khế ước của cậu với Động Thiên Phúc mà không đụng đến tính mạng của cậu." 

"Chỉ cần cậu đưa chìa khóa, tôi nhân danh tông chủ đời thứ ba mươi chín của tông môn Bồng Lai Sơn, hứa với cậu rằng sẽ không có ai ở Bồng Lai trở thành kẻ thù của cậu." 

Sự cám dỗ này quá lớn, chỉ cần giao ra chìa khóa, sẽ bớt đi một vị tổ tông theo đuổi, nguồn gốc của nguy hiểm cũng được chuyển cho người khác, lấy thực lực của Yến Cẩm việc giữ mạng của mình trong tay người khác hoàn toàn không thành vấn đề. 

Thanh niên nghiêm túc suy nghĩ một lúc, các trận pháp tạm thời ngừng tấn công Yến Cẩm, chờ quyết định của cậu. 

Ở đây ngoại trừ Bồng Lai Sơn phái, còn có những người từ các môn phái khác nhau, một cô nàng thuộc Hồng Tụ Chiêu phái, cầm đầu mọi người nói: "Nếu Bồng Lai tông chủ nói vậy, thế bổn tông chủ tôi đây cũng hứa sẽ bảo toàn tính mạng cho cậu, mong Yến đạo hữu không ngại suy xét một chút?" 

Tất nhiên, ai cũng muốn ngâm mình trong vũng nước bùn này.* 

*Chắc là ai cũng muốn tham gia vào vụ hứa hẹn này á. Chứ tui ngồi xem convert với qt vẫn không hiểu lắm. 

Hồng Tụ Chiêu không giống những môn phái khác, trên dưới tông môn đều là nữ tu, nhưng họ lại là sự tồn tại mà không ai dám đụng tới. 

Chỉ vì các nàng có độc môn công pháp, nên có thể ăn mòn xương thịt con người chỉ bằng một chiêu thức. 

Tông chủ họ nói có thể bảo vệ tánh mạng, thì thật sự có thể đảm bảo tánh mạng của Yến Cẩm. 

Ngoại hình người thanh niên bị pháp khí che đậy đến kín mít, không ai nhìn thấu được biểu tình của cậu, cũng không ai rõ liệu cậu đã ra được quyết định chưa dưới sự ép buộc lẫn dụ dỗ. 

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, thanh niên đột nhiên ra tay. 

Cậu bỗng tháo xuống viên hồng ngọc treo trên thắt lưng mình, màu sắc viên hồng ngọc ở trên tay cậu càng thêm rực rỡ tỏa sắc, khiến tâm tình mọi người trở nên cẳng thẳng, chuẩn bị sẵn sàng để đoạt lấy. 

"Muốn?" Thanh niên nghiêng đầu. 

Rõ ràng Yến Cẩm vừa cười vừa nói chuyện, ngữ khí ôn hòa chỉ cần bạn muốn, cậu sẽ không một chút do dự mà đáp ứng. Nhưng những người có mặt ở đây đều có cảm giác lo lắng và dự cảm chẳng lành trong lòng. 

Áp xuống nghi ngờ trong lòng, tông chủ Hồng Tụ Chiêu dẫn đầu mở miệng: "Cho nên... Cậu lựa chọn cái gì?" 

"Nếu đã muốn..." Yến Cẩm bỗng nhiên vung tay lên, viên hồng ngọc liền hóa thành một luồng sáng rơi xuống: "...Vậy liền cho các người." 

"Chìa khóa của Động Thiên Phúc!" Mọi người kinh hãi. 

Giờ phút này chìa khóa rời khỏi người, ai cũng không có tâm trạng quan tâm Yến Cẩm, trong lúc nhất thời, các đạo pháp quang ảnh nổ tung tại chỗ, những môn phái hỗn chiến thành một đoàn! 

Ai cũng không nghĩ tới các đệ tử của những môn phái đều tụ tập ở đây, chờ đợi người khác đến. Một số tán tu vô tình bước vào đã phải tránh đường, sợ tranh chấp giữa bọn họ sẽ ảnh hưởng đến mình. 

Lúc này, nhìn hàng triệu đạo pháp ở trung tâm trận chiến nghĩ thầm đoạt chìa khóa, dù bọn họ có muốn âm thầm cướp chìa khóa nhưng cũng bỏ cuộc chạy đi mất. 

"Cuớp được chìa khóa rồi!" Trung tâm cuộc hỗn chiến bỗng có người hô to. 

Ngay sau đó, động tác mọi người đột nhiên dừng lại, bầu không khí ngột ngạt đến nghẹt thở. Khi tông chủ của Bông Lai Sơn nhìn thấy là đệ tử tông mình, lập tức hạ lệnh cảnh cáo. 

"Làm tốt lắm" Hắn chậm rãi đi về phía đệ tử. 

Người đệ tử trẻ cố gắng điều chỉnh lại nhịp tim đang hưng phấn của mình, đưa viên hồng ngọc đỏ rực vào trong tay tông chủ. 

Nhưng viên hồng ngọc vừa rơi xuống tay của tông chủ Bồng Lai, không ai ngờ tằng nó vậy mà nổ tung! 

Khi khói bụi của vụ nổ tan đi, thanh âm trong trẻo của người thanh niên vang lên, trào phúng họ đến cực điểm: 

【 ngu xuẩn. 】 

Mọi người trong tiên môn: "!" 

Bọn họ bị chơi! 

Giờ phút này mọi người mới mới vội vàng tìm tung tích của Yến Cẩm, song ngay cả bóng dang của cậu cũng không thấy. 

Tông chủ Hồng Tụ Chiêu còn đang tức giận vì không thể cướp được chìa khóa, bây giờ mới phản ứng thứ họ tranh đoạt một hồi chỉ là giả, bỗng cảm thấy trong lòng thoải mái không ít, che miệng khẽ cười một tiếng, nói: "Hậu sinh khả úy*, cũng thú vị." 

*"Hậu sinh khả úy" có nghĩa là lớp trẻ có thể vượt xa cha ông của họ, đáng được tôn trọng. Khen ngợi lớp người trẻ thông minh, siêng năng, tương lai sáng sủa . 

Truyện chỉ được edit và đăng trên wattap Ngôi Nhà Nhỏ Trong Mộng của @DreamersPath và Du An Niên trên TYT 

Là người bị lừa nhiều nhất, tông chủ Bồng Lai Sơn chỉ nhàn nhạt duỗi tay phủi bụi trên người, thản nhiên nói: "Chỉ là nỏ mạnh hết đà mà thôi." 

Yến Cẩm vốn là một thiên tài được cả tu chân giới biết đến, nếu là một ngày bình thương, một chiêu của cậu đủ để khiến tông chủ Bồng Lai bị thương nặng nề. 

Nhưng vào lúc này, trò đùa dai của Yến Cẩm lại làm tông chủ Bồng Lai Sơn càng thêm chắc chắn, cậu bị ba người độ Kiếp kỳ đánh cho toàn thân trọng thương, hành động này chỉ để trì hoãn thời gian để tìm có hội chạy trốn. 

"Hắn trốn không thoát đâu." Tông chủ Bồng Lai Sơn nhìn về phía bên ngoài của tửu lầu. 

Mà thanh niên đầu bạc đã đi xa giờ phúc này lại đối diện với ba người trước mặt, điệu bộ của cậu bình tĩnh và điềm nhiên đến lạ. 

"Ngươi đã kiệt sức, còn ngoan cố muốn chống lại?" Lão già râu trằng hừ một tiếng. 

"Một đường bị ba người chúng ta đuổi theo, tiểu tử này còn có thể chạy trốn xa như vậy, thiên phú của hắn quả thực đáng sợ!" 

Một người khác ánh mắt nặng trĩu, trong giọng nói tràn ngập tiếc nuối: "Đáng tiếc." 

Đáng tiếc bậc thiên tài này, hôm nay bắt buộc phải bị chôn vùi trong tay họ. 

Nhìn ba người trước mắt có khí chất lẫn tính cách khác nhau, nhưng toàn thân đều là một cảm giác nguy hiểm áp bức, một chút che giấu cũng không có mà xông thẳng về phía Yến Cẩm. 

Góc áo của thanh niên lắc lư vài phần, dung mạo thanh tú bị giấu sau chiếc nón cói phát ra một âm thanh chấn động, sau đó những uy áp đánh vào hóa thành bột mịn. 

Pháp khí đã bị tổn hại. 

Khuôn mặt của Yến Cẩm tưởng chừng như bị bao phủ bởi mây mù dần trở nên rõ ràng hơn, thanh niên có sắc mặt tái nhợt, nhưng ánh mắt lại xinh đẹp đến bất ngờ, đồng tử đen nhánh chiếu rọi thần sắc thâm trầm. 

Đúng như suy đoán của Bồng Lai Sơn chủ, thân thể Yến Cẩm đã sớm bị đánh đến trọng thương, giờ phút này cậu không có cách nào phản công lại. 

Máu từ khóe môi tràn ra, đặc biệt chói mắt, người đàn ông đứng phía đối diện như thể tỏ ra thương xói từ bi mở miệng: "Cậu chỉ cần giao ra chìa khóa động thiên phúc, tôi còn có thể giữ lại thân xác vẹn toàn cho cậu." 

"Ồ?" Yến Cẩm duỗi tay lau đi vết máu trên khóe môi, cười nói: "Nếu tôi không thích cho thì sao?" 

Trong đó, một người độ kiếp nói: "Vậy xin lỗi cậu một tiếng trước--". 

Pháp thuật huyễn quang* lại chợt xuất hiện! 

(*Là ánh sáng chói lóa.) 

Giờ phút này, nguy hiểm đang tiến đến trước mặt thanh niên nhưng cậu một chút cũng không hoảng loạn, cơ thể không nhúc nhích, chỉ nói: "Các người đuổi theo tôi bảy ngày sáu đêm... Thời gian hiện tại cũng đủ rồi." 

Cậu vừa dứt lớt, một lực đạo mạnh từ Độ Kiếp đại năng đã đến trước mặt, chỉ trong một chốc liền xuyên qua ngực Yến Cẩm. 

"Không đúng." Có người kịp phản ứng lại, một linh cảm xấu khiến da đầu hắn tê dại: "Tại sao hắn không né?" 

Cuối cùng bọn họ mới phát hiện ra sự kỳ lạ: "Kiếm của Yến Cẩm đâu?!" 

Cùng lúc đó, trên bầu trời không có một gợn mây, bỗng nhiên xuất hiện sấm sét dày đặc, sắc trời trở nên tối sầm! 

Hào quang của pháp thuật tiêu tan, thanh niên mà bọn họ cho rằng sẽ chết lại đang nghiêng đầu nhìn thằng vào bọn họ, thân hình từ dưới lên trên chìm trong ánh hào quang, từ sương mù một thành kiếm bay ra từ không trung. 

"Đó là kiếm của Yến Cẩm sao?" Ba người trong lòng kinh hãi không thôi. 

"Thứ đó đã hóa thành phân thân...... Chờ đã, nãy giờ người mà chúng ta tấn công không phải Yến Cẩm, mà là kiếm của hắn!!" 

"Nhưng thuật pháp này gần tới cảnh giới phi thăng mới có thể dùng chứ, một cái độ kiếp kỳ như hắn làm sao có thể dùng được thuật pháp này?" 

Tròn lòng ba người đã có suy đoán, cả ba không hẹn mà nhìn nhau, ánh mắt không thể nào tin được, khuôn mặt cả ba đều nhăn nhó tới cực điểm. 

Phi kiếm vốn đã sớm biến mất từ lâu sau khi pháp khí ngụy trang bị phá vỡ, nhưng giờ phút này nó đã trở lại bên người của Yến Cẩm. Một lúc sau, mới có một người lên tiếng. 

"Hắn nhất định biết bản thân mình không đánh lại chúng ta, mà chúng ta cũng không biết hắn dùng thứ gì trong Động Thiên Phúc để có thể nâng cao cảnh giới... Nhìn tốc độ của lôi vân hội tụ trên bầu trời, sợ là hắn muốn phi thăng!" 

Một người khác ánh mắt nặng nề: "Chỉ sợ muốn phi thăng lên sẽ không dễ dàng như vậy." 

"Lôi vân đang xông tới hướng này, Yến Cẩm chắc chắn cách đây không xa, chúng ta nắm chặt thời gian tìm ra hắn rồi giết hắn trong lúc trạng thái không ổn định, nhanh!" 

Lôi vân trên bầu trời tụ lại một chỗ sắp hủy diệt cả một thành lũy. Cùng lúc đó, Yến Cẩm ở một nơi khác trên đỉnh núi mở mắt. 

Trường kiếm của cậu hóa thành lưu quang bay tới, Yến Cẩm tiện tay bắt lấy nó, sau đó nhíu mày, khóe môi từ từ rỉ máu, cậu nhẹ nhàng vuốt thân kiếm, nói: "Vất vả rồi." 

Trường kiếm run lên đáp lại cậu. 

Nếu đám người đuổi giết Yến Cẩm ở đây, nhất định có thể nhìn ra khí tức xung quanh cậu càng ngày càng đáng sợ, tu vi trong khoảng thời gian ngắn đang dần tiến lên, chỉ kém một bước liền có thể lịch kiếp phi thăng. 

Nhưng Yến Cẩm chỉ là nhìn lòng bàn tay, trên mặt lọi ra vẻ nặng nề chán nản. 

Chẳng trách Tu Chân giới mấy ngàn năm rồi lại không có nỗi một người phi thăng, khi cậu đạt tới cảnh giới này rồi mới phát hiện ra nó bị sai sót. Nếu muốn cưỡng chế phi thăng, chỉ sợ sau khi xé rách hư không chờ đợi cậu không phải là tiên cung cực lạc, mà là một nơi tối tăm vô tận. 

Truyện chỉ được edit và đăng trên wattap Ngôi Nhà Nhỏ Trong Mộng của @DreamersPath và Du An Niên trên TYT 

Cảm giác được ba hơi thở đang tiến đến gần, Yến Cẩm chậm rãi buông tay. Dù cậu có dùng kiếm hóa thân kéo dài thời gian để bản thân có thể nâng cao tu vi, nhưng cậu cũng không ảo tưởng đến việc đến tiên cung sau khi phi thăng. 

Lúc này, ba người đã tới trước mặt cậu. 

"Tiểu tử ngu dốt, cho dù ngươi có kéo dài thời gian, hôm nay ngươi cũng khó thoát chết!" 

Bọn họ không nghĩ tới thiếu niên gần như bị toàn bộ phương bắc đuổi giết vẫn có thể nghênh ngang ngồi ở trên đỉnh núi, giờ phút này Yến Cẩm đối mắt với bọn họ cũng là bộ dáng bất động như núi. 

"Ồ..." Yến Cẩm giương mắt xem qua, "Phải không?" 

Cậu vừa dứt lời, trong lòng ba người đều vang lên một hồi chuông cảnh báo. Lôi vân trên bầu trời đac tụ hội ở trên đỉnh đầu bốn người. Lôi kiếp không báo trước mà rơi xuống người bọn họ. 

"A--!" 

Đạo lôi thứ nhất không chỉ đánh vào sóng lưng thẳng tắp của Yến Cẩm mà còn đánh vào ba tên đã đuổi giết cậu! 

Ba người không kịp phòng ngừa bị sét đánh khiến toàn thân đều cháy đen, một trong số đó còn tức giận gầm lên: "Ngươi bị điên rồi à!" 

Lôi kiếp sẽ không bao giờ tổn thương người vô tội, trừ khi người bị lôi kiếp đánh dùng thủ đoạn đặc biệt lôi kéo người khác tới hưởng ké. 

Sắc mặt cả ba cực kỳ khó coi, họ không ngờ tên khốn này dám động tay động chân trên người bọn họ. 

"Mẹ nó, ngươi đem ba người bọn ta kéo vào lôi kiếp, số lượng sẽ tăng lên bốn lần. Chẳng lẽ ngươi muốn cùng bọn ta đồng quy vu tận sao! Đồ mưu hèn kế bẩn!" Ba ngươi một bên khổ cực chống lại một đạo lôi, một bên tức giận đến mắng chửi Yến Cẩm. 

Mà Yến Cẩm đứng ở trung tâm lôi đình để mặc cho từng đọa lôi kiếp đánh trên người cậu. Nếu không phải y phục cậu cháy đen, cả người toàn là máu thì người ngoài nhìn vào chỉ thấy Yến Cẩm đứng ngắm trời cao biểu tình thâm trầm bĩnh tĩnh, không ai sẽ nghĩ tới cậu đang lịch kiếp phi thăng. 

Hậu quả của việc Yến Cẩm mạnh mẽ nâng cao tu vi để đọi kiếp, chính là cảnh giới không ổn định khiến cậu không thể chịu đựng nổi sức mạnh của lôi kiếp. 

Mặt khác, khi thấy âm thanh chửi bậy của ba người kia ngày càng yếu, trạng thái so với cậu còn tệ hơn. Yến Cẩm biết lần phi thăng này chắc chắn sẽ thất bại. Trong lòng cậu không còn cảm thấy may mắn nữa, nhìn chằm chằm vào lôi kiếp của ba người kia rồi rút kiếm phi thân mà đi. 

Phía sau cậu phần lớn đều là lôi kiếp, ước chừng kỹ càng thì có hơn mười tám kiếp lôi! 

Lôi kiếp hỗn loạn đầy trời cùng kiếm quang vọt tới, nhất thời ba người chỉ cảm thấy tầm mắt mình đột nhiên sáng lên khiến bọn họ nhắm khiến hai mắt, kích thích đến thất khiếu đổ máu. 

"... Thỉnh chư quân, hãy yên nghỉ dưới suối vàng." 

Chỉ một câu nói, kiếm quang xuyến thấu, toàn bộ Độ Kiếp đại năng oai phong một cõi bị cậu tính kế chết ở lôi kiếp. Một đạo lôi kiếp lại đánh xuống, đến cả xương cốt cũng không còn. 

Ba người kia đã chết, tất cả những lôi kiếp cong lại đều đánh về phía Yến Cẩm. Trong ánh sáng của lôi kiếp, cậu thong thả vuốt ve thanh kiếm của mình, miệng phun ra một lượng máu lớn. 

Động tỉnh trên núi khiến toàn bộ phương bắc đều chấn động, đến khi lôi kiếp tan hết, uy áp của Thiên Đạo vẫn chưa biến mất khiến ai cũng không dễ dàng tới gần. 

Yến Cẩm quỳ gối ngồi trên đỉnh núi hoang tàn, nhắm mắt không biết còn sống hay chết. Khi những cơn gió thổi qua, cơ thể của cậu liền lảo đảo ngã về phía vách đá. 

Vào giây phút cuối cùng, hàng mi của cậu run rẩy, cậu mở to đôi mắt chớp một cái, cả người giống như cây khô mùa xuân lại đột nhiên tràn đầy sức sống! 

Trước khi rơi xuống đất, Yến Cẩm tiện tay sờ thân thể của mình. --Bỗng nhiên xuất hiện một khe nứt không diễn tả được, mà cậu lại ngã vào trong đó. 

Cậu dùng hết tia linh lực cuối cùng xé rách hư không, Yến Cẩm thậm chí còn không biết bản thân mình có thể sống chết hay không, đầu cậu đau đến muốn nứt ra khiến cậu chìm vào bóng tối. 

Một giây trước khi vết nứt đống lại, một giọng nữ máy móc không thuộc về không gian và thời giang này vang lên. 

【 Chào mừng người chơi đã đến với thế giới 《Đặng Tiên》, người chơi thân mến... Bằng cách này, bằng cách này! 】 

Thanh âm điện tử rề rà hỗn loạn trong giây lát, rồi trở lại như bình thường tiếp tục câu nói của nó. 

【 Chào mừng đến với thế giới 《Đặng Tiên》, Npc yêu dấu. 】 







[SỔ TAY] 

1. Bắc Cảnh: Phương Bắc ( phía Bắc ), cơ mà đầu truyện để 'phương bắc' không sang nên tui không đổi để vầy nha. Mấy cái khác tui sẽ để 'phương bắc'. 

2. Thân trường ngọc lập: ai đó giải đáp cho tui được không, xin cảm ơn! 

3. Về tên của thụ, lúc đầu tui xem từ bảng convert thì nó là Yến Cẩm(颜锦 Yán jǐn). Nhưng khi tui check lại từ raw lại là Yến Tấn(燕锦 Yàn jǐn). Song sau một hồi cân nhắc thì tui chọn tên Yến Cẩm, bởi vì nó hay hơn cái tên Yến Tấn nhiều. 

Lời của editor: 

- Nói thật thì tui khóc lắm ấy, kiểu mình đọc truyện tu tiên đã không hiểu mới vào còn phải edit đánh nhau ấy, mà câu từ tui không chau chuốt nổi vì đến mấy cái khúc phóng chiêu là không biết gọi là gì hết á. Tạm thời phải gọi là pháp thuật hé. 

- Truyện này beta lâu đấy, tui mới dành ra vài chục ngày để đọc hết cv của bộ truyện. Thật ra kết bộ này làm tui hơi hụt hẫng nhưng mà thôi kệ, tới đâu hay tới đó đi


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play