Sau khi Khương Linh nói từ ‘làm’ thì Hứa Chí Lâm bật cười ngã ngồi xuống ghế, nhưng cũng may còn có cái gọi là lương tri của người làm nghề giáo, cuối cùng cũng không lại quấy cô nữa.
Sau khi thoát khỏi sự dịu dàng Khương Linh học đến khuya cuối cùng mới làm xong bài tập đó, may là trong túi còn có USB, làm xong nhìn thời gian thì đã gần 2 giờ sáng.
Khương Linh duỗi eo, đóng máy tính lại nằm xuống ngủ luôn.
Vừa ngủ thì đã ngủ đến khi đồng hồ báo thức vang, Khương Linh híp mắt giơ tay cầm di động tắt báo thức, cánh tay che mắt lại nhắm một lúc lâu, sau đó mới mở mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không.
Hoàn thành quá trình ngủ dậy rồi Khương Linh mới nhớ ra là cô đang ở nhà của Hứa Chí Lâm.
Cô ngẩn ra, sau khi đại não tiếp nhận thông tin này thì bật dậy khỏi giường, vừa định xông ra phòng khách thì lại lùi về, còn chưa trang điểm nữa.
Trong nhà Hứa Chí Lâm đương nhiên không có tẩy trang hay gì đó, cũng may là hôm qua Khương Linh trang điểm nhẹ nhàng, lúc dính nước có lẽ đã trôi đi, cô lấy cây son trong túi ra trang điểm qua loa rồi mới ra phòng khách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT