Vừa nói câu đó ra, Khương Linh đã muốn đập đầu vào tường ngay tại chỗ.
Trong đầu chợt xuất hiện một người phụ nữ điên khùng bám dính ôm đùi đàn ông nói, “Anh phải chịu trách nhiệm với tôi!!!”
Cô rùng mình một cái, thân thể hơi run rẩy, phất tay áo: “Em nói bừa thôi ạ, giỡn thôi mà, bởi chẳng phải lần trước anh đã cứu em hay sao, nên em muốn mời anh ăn bữa cơm.”
Cô nói xong thì lướt qua Hứa Chí Lâm đi thẳng ra ngoài luôn, ở vị trí mà anh không nhìn thấy được, khuôn mặt cô đỏ lan tới cổ trong nháy mắt.
Mà cô cũng bỏ lỡ vẻ mặt lúc này của Hứa Chí Lâm, nét cười thường được ẩn giấu nơi đáy mắt anh tan biến trong khoảnh khắc, sốc đến mức quên cả phản ứng bởi câu nói vô lí của cô.
Sau khi nét cười tan biến người đàn ông có vẻ nghiêm túc hơn, đôi mắt trầm lặng đen nhánh của anh nhìn về phía bóng dáng cô gái, cùng với bắp chân mảnh mai trắng nõn lộ ra.
Anh nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa thì đè nén cảm xúc vừa nãy xuống, một lần nữa lộ ra vẻ tươi cười, đi theo Khương Linh ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT