Giang Vọng phải mất nhiều ngày mới có được chiếc nhẫn kim cương ấy, anh đã thuê người thiết kế riêng. Thật ra Thời Niệm Niệm không thường đeo chiếc nhẫn này, khi làm việc ở bệnh viện thì đeo nhẫn không khỏi có chút phiền phức, nên được cô cất cẩn thận cùng với chiếc vòng cổ mà mợ cho kia.
Nhưng mà chỉ vài ngày vậy thôi cũng đã đủ cho một vài tạp chí thương nghiệp đưa tin, ngay cả Thời Niệm Niệm cũng theo dõi tuần san thương nghiệp, cô bị một đám bạn truy đuổi hỏi một hồi, thậm chí Khương Linh còn vượt đại dương gọi tới.
“Niệm Niệm à bây giờ cậu tiến bộ thật đấy! Không thông báo cho ai hết mà đã kết hôn với Giang Vọng luôn rồi đó hả?” Giọng cô ấy vang dội, Thời Niệm Niệm vừa nghe đã không kìm được mỉm cười.
“Không có mà, trước đây chỉ là đột ngột đăng kí kết hôn thôi, lúc đó nhẫn cũng chưa kịp chuẩn bị.”
Khương Linh nói khoa trương: “Nhưng mà Giang Vọng không hổ danh là Giang Vọng, đó không phải là trứng bồ câu mà là trứng ngỗng cmnr!’
Thời Niệm Niệm cười, rồi chợt nghe thấy một giọng nam ở đầu bên kia: “Vậy em muốn trứng gì?”
“Trứng đà điểu được không ạ?” Khương Linh quay đầu đáp một câu, giọng hơi xa một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT