Tuyết nhỏ rơi tới nửa đêm thì ngừng, trạm gác của tộc sói xám thay ca mỗi hai canh giờ, lấy tiếng sói tru làm tín hiệu.
Doanh Chu nằm trên giường, lúc đó ngoài cửa sổ vang lên tiếng tru thứ ba, xa xăm trầm bổng.
Hắn không ngủ được, hoàn toàn không ngủ nổi. Có lẽ một là do đã nhiều năm hắn chưa về nhà nên cứ trằn trọc mãi vẫn tỉnh táo. Mà người ta càng tỉnh thì càng không thể khống chế suy nghĩ. Từng ý nghĩ như mưa rền gió dữ thổi qua thần thức.
—— “Thụ tinh sinh ra đã thiếu một chữ tình trong ‘thất tình lục dục’, vì thế nàng sẽ vĩnh viễn không đáp lại đệ, có thích nàng cũng vô dụng!”
Lời Trọng Lâu nói hôm qua như nghiệp chướng dây dưa quanh quẩn bên tai hắn.
Nghe đi nghe lại quả thực phiền vì thế Doanh Chu đơn giản túm chăn che khuất mặt muốn nhờ đó quét sạch những suy nghĩ miên man. Nhưng thân thể này không dễ dàng buông tha hắn, hai mắt vừa nhắm lại thì trước mặt đã hiện ra bộ dạng đắc ý của anh họ. Hình ảnh xếp chồng lên nhau, nụ cười như ma quỷ.
Khốn nạn!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play