“Không phải ngươi nói chính mình kiến thức rộng rãi, không sợ yêu quái sao?”
Doanh Chu ngồi xuống cạnh Tiểu Xuân rồi ung dung nhìn nàng kia và nói, “Phản ứng này của ngươi không giống kẻ thường giao lưu với yêu quái đâu nhỉ?”
Ôn đại tiểu thư chột dạ sờ sờ mũi sau đó do dự đáp, “Kỳ thật ta…… chưa từng thấy yêu quái. Chỉ vì muốn thêm chút thú vị nên mới nói bừa……”
Từ nhỏ nàng đã thích nghe chuyện thần tiên quỷ quái sau đó mưa dầm thấm đất nên nàng cũng hướng tới cái này và khát khao nhiều năm. Cuối cùng nàng khá giống Diệp Công thích rồng. Nàng nhập tâm quá sâu, đắm mình trong đó khiến đám nhà cao cửa rộng trong thành đều biết. Nếu không phải thế thì đâu có chuyện tới giờ nàng vẫn chưa gả chồng.
Tiểu Xuân mang theo tiếc nuối mà gật đầu, “Nói như vậy thì việc ngươi nói ‘tên trộm tiền là yêu’ cũng là bịa hả?”
Ôn Huệ lập tức gân cổ lên nói như định đóng cột: “Không phải, cái này thì đúng là thật. Thứ kia nhất định là yêu quái…… Dù không phải yêu thì cũng không phải người. Ta thật sự đã gặp hắn, chính là mấy ngày trước!”
Cuối cùng nàng còn tò mò hỏi, “Sao thế, các ngươi cũng bị nó trộm tiền à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT