Huynh đệ tốt nên như dòng nước chảy, gặp nhau rồi lại lãng quên nơi giang hồ.
Phương Lê cố gắng hết sức để bản thân mình như không khí, không hề tồn tại, cũng không thèm liếc mắt nhìn về phía Tạ Hoài dù chỉ một lần.
Lục tục có các tông môn khác cũng đến nơi này.
Lỗ Hoằng Đạo vì Phương Lê mà lo lắng đến bạc cả đầu, một lát lại sợ y đói, một lát lại sợ y lạnh, may mà Phương Lê rất ngoan ngoãn nghe lời, cứ yên tĩnh ngồi một chỗ, không hề quấy khóc hay làm ồn.
Đến tối, mọi người chia nhau lương khô mang theo để ăn.
Lỗ Hoằng Đạo nhìn Phương Lê ăn xong, bộ râu quai nón rung rung, dịu dàng nói: "Tiểu Lê, con mệt rồi phải không? Có muốn ngủ một lát không?"
Phương Lê vẻ mặt mơ màng nhìn hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT