Vị tu sĩ trung niên kia mắng xong vẫn cảm thấy chưa hả giận. Ông ta định tiếp tục dạy dỗ tên hậu bối không biết nhìn người này lại đột nhiên chạm phải ánh mắt đen lạnh lùng của Tạ Hoài, theo bản năng rùng mình một cái. Giống như có một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân dâng lên, thanh âm bỗng nhiên yếu đi, lầm bầm lầu bầu xoay người nói: "Thật là, không hiểu thì đừng có nói bậy..."
Tạ Hoài thản nhiên thu hồi tầm mắt, liếc nhìn Phương Lê, sau đó cong cong khóe môi, mỉm cười nhẹ nhõm.
Thôi vậy, hắn so đo với những người này làm gì.
Trái lại, Phương Lê đối mặt với những lời đồn đại này như cơm bữa, hiển nhiên đã sớm quen thuộc với sự vu khống ác ý mà bản thân phải chịu đựng, không bằng một phần vạn của hắn.
Thế nhân ngu muội nghe tin đồn nhảm nhưng bản thân y vẫn luôn tự cho mình là người sáng suốt... Thế nhưng trước khi lên Phù Khâu Sơn, rốt cuộc vẫn không thể hoàn toàn thoát tục, cũng suýt nữa mắc phải tật xấu "tiên kiến chi minh".
May mắn thay, bây giờ làm quen lại với người này cũng không muộn.
Tội sát sinh mà y gây ra không thể xóa bỏ, nhưng tóm lại y là người như thế nào cũng không nên do người khác định đoạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play