Thập niên: Xuyên sách sau nữ pháp y cùng nam xứng HE

1.3


2 tháng


Nguyên nhân rất đơn giản.

Cô không kỳ vọng cũng không có cảm tình với người nhà họ Tạ, không diễn ra được tiết mục yêu hận đan xen. Hơn nữa, quyển sách này đặt yếu tố làm giàu yêu đương lên đầu, nguyên chủ vốn được sinh ra để làm tổ đối chiếu cho nữ chính —— Tạ Quân dựa bàn tay vàng tiên tri cứu vớt công ty nhà mình, gả cho tổng tài giàu có, lại có sự nghiệp khiêu vũ, thiết kế thời trang hô mưa gọi gió, mà nguyên chủ qua lời Trần Nguyệt Hoa miêu tả thì sao, từ khi thi trượt chức nghiệp pháp y, kết hôn với con trai phú nhị đại của một công ty nhỏ, vị thiếu gia này ăn nhậu, chơi gái, cờ bạc, cái gì cũng tinh thông, nguyên chủ cắn răng mà sống, nhẫn nhục chịu đựng, dựa vào gia thế nhà mẹ đẻ cùng đứa con mới miễn cưỡng ổn định địa vị trong nhà.

Cô không có hứng thú với việc làm con rối tốt thí, chả bằng nhanh chóng rời đi, thoát ly cốt truyện nguyên tác, dựa vào bàn tay vàng nữ chính, kiếm chút tiền, an ổn mà sống.

Tạ Tinh sờ tới sờ lui hoa văn trên tủ quần áo, “Sau khi rời nhà cũng không còn đồ dùng tinh xảo như này, chậc, đáng tiếc.”

Cô tiếc nuối mà cảm thán một tiếng, mở cửa, từ ngăn dưới cùng lấy ra một chiếc rương hành lý, bên trên in hình hoa hồng, lại đem sách tham khảo cùng vài bộ quần áo cùng đồ dùng sinh hoạt cất vào trong, xách cái rương đi xuống.

Mẹ Trần đang ngồi trong phòng khách, quạt máy thổi vù vù, nhâm nhi uống hớp nước lạnh.

Trần Nguyệt Hoa thấy Tạ Tinh dẫn theo hành lý xuống dưới, sắc mặt trầm xuống, đặt cái ly lên mặt bàn, “Mày làm gì vậy?”

Tạ Tinh cười cười, “Không có gì, công việc ở cục cảnh sát thời gian không tiện về nhà, thầy hướng dẫn xin cấp phép ở ký túc xá.”

Nhắc tới công việc, Trần Nguyệt Hoa liền day trán, “Làm gì không làm, lại đi làm pháp y, sau này khó tìm đối tượng Trong nhà không thiếu vài đồng tiền lương của mày, xin từ chức đi, đi công ty ba mày đánh chữ còn lợi hại hơn nhiều.”

Hạ thấp nghề pháp y là câu cửa miệng của đám người Tạ gia.

Tạ Tinh nhăn mày, không mặn không nhạt nói: “Mọi người cứ tự nhiên, tôi đi đây.”

Trần Nguyệt Hoa bị cô chọc tức, xua xua tay, “Cút đi, cút càng xa càng tốt.”

Bà ta là vũ đọa viên nổi tiếng trong nước, mỗi lần mở miệng đều nhỏ nhẹ ôn nhu, thô lỗ như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Tạ Tinh thông báo xong, cô liếc thấy Tạ Quân đang vui sướng khi người gặp họa, lập tức đi ra cửa lớn.

Cửa khép lại, trong phòng khách bỗng nhiên yên tĩnh.

Trần Nguyệt Hoa nói: “Quân Quân, có cảm thấy con nhỏ Tạ Tinh này có gì đó không giống lắm?”

Tạ Quân gật gật đầu, “Em gái sau khi tỉnh lại con liền cảm thấy có gì đó khác khác.” 

Cô ta hồi tưởng lại sự tình đời trước, “Nếu trước đây, mẹ bắt em gái từ chức, em gái nhất định sẽ nổi nóng.”

Chẳng lẽ Tạ Tinh cũng trọng sinh?

Tạ Quân bỗng nhiên run lập cập.

Trần Nguyệt Hoa thấy sắc mặt cô ta trắng bệch, ánh mắt hoảng loạn, chạy nhanh ra cầm lấy tay cô ta, “Quân Quân, không sợ, nếu con nhỏ đó dám động tay động chân, mẹ sẽ bảo ba con giáo huấn nó.”

Tạ Quân không sợ, chính là cảm thấy ủy khuất.

Ông trời nếu thương hại cô ta, cho cô ta cơ hội trọng sinh, thay đổi vận mệnh cơ hội, vì cớ gì lại giúp Tạ Tinh trọng sinh đâu?

Đời trước cô ta bị tai nạn giao thông, ảnh hưởng đến đôi chân, không thể khiêu vũ, hậm hực 3-4 năm mà chết bệnh lúc 31 tuổi, Tạ Tinh sau khi kết hôn làm phu nhân vui vui vẻ vẻ hưởng thụ ở nhà, chồng làm tổng giám đốc công ty, đến con cũng sinh được hai cái.

Này không công bằng!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play