12
Tối hôm đó, tôi và đạo diễn Diêu trao đổi phương thức liên lạc.
Từ vòng bạn bè của cô ấy, tôi được biết, nhà cô ấy có mấy ngàn con cừu, mấy trăm con bò và ngựa. Cho nên, cô ấy mới có thể phản kháng lại đạo diễn Kim. Cùng lắm thì rời khỏi giới đạo diễn, về nhà chăn cừu.
Trong lúc ghi hình show thực tế du lịch, cô ấy đã liên lạc với tôi, nói rằng cô ấy đang chuẩn bị cho một bộ phim điện ảnh về đề tài nữ quyền, muốn mời tôi đóng vai nữ chính.
Cô ấy để ý đến tôi, cũng chính là vì tối hôm đó tôi sẵn sàng ra tay giúp đỡ Diệp San, trùng hợp với hình tượng nữ chính trong lòng cô ấy.
Loại phim điện ảnh nghệ thuật này chắc chắn sẽ không có doanh thu cao, điều kiện quay phim rất gian khổ, phải quay ở sa mạc.
Không có trang điểm lộng lẫy, có một số cảnh quay còn phải làm xấu mình, những minh tinh có lượng fan đông đảo đều không muốn nhận.
Sau khi nghe cô ấy kể sơ qua về nội dung phim, tôi đột nhiên lại rất hứng thú.
Tôi và cô ấy hẹn gặp mặt để trao đổi kỹ hơn sau khi tôi ghi hình xong.
Còn về Diệp San, sau khi được quản lý đưa đi, cô ta được đưa thẳng đến bệnh viện. Dạ dày cô ta vốn không tốt, uống liền một lúc sáu ly rượu trắng, bị xuất huyết dạ dày, tổn thương đến sức khỏe. Cũng coi như là chịu báo ứng rồi.
Sau chuyện lần đó, thái độ của cô ta với tôi đã thay đổi rất nhiều. Cô ta nhắn tin xin lỗi và cảm ơn tôi, nói sau này tôi chính là chị gái của cô ta, chỉ cần tôi cần giúp đỡ, cứ việc mở lời. Cô ta còn đảm bảo với tôi, sau này sẽ không bao giờ cướp tài nguyên của tôi nữa.
Sau đó, tôi xóa số liên lạc của cô ta, lần trước giúp cô ta là xuất phát từ lòng muốn giúp đỡ lẫn nhau giữa phụ nữ với nhau, nhưng tôi sẽ không kết bạn với cô ta, sau này cũng sẽ không qua lại với cô ta nữa.
Trong thời gian ghi hình show thực tế, vì trước ống kính nên tôi không tiện mở camera xem Tiểu Nếp, chỉ có thể đợi đến tối, khi nào tắt máy quay, tôi mới lén lút xem.
Lại thường xuyên vô tình nhìn thấy cảnh Thịnh Cảnh An tắm rửa xong, quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng tắm.
Trước khi đi ngủ, anh vẫn giữ thói quen chống đẩy hai trăm cái là chuyện nhỏ.
Lúc tôi đã mệt đến mức mí mắt sắp díp lại, anh vẫn tràn đầy năng lượng, như thể có dùng mãi không hết sức. Hôm kết thúc ghi hình show thực tế, tôi về đến nhà đã là mười hai giờ đêm.
Nghĩ đến trời đã muộn như vậy rồi, tôi không đến xem Tiểu Nếp nữa, trước khi đi ngủ, tôi mở camera định xem trộm hai cái, lại thấy Thịnh Cảnh An nằm trên giường, áo choàng tắm nửa kín nửa hở, gợi cảm c.h.ế.t người, trông vừa damdang vừa hư hỏng.
Tôi vô thức nuốt nước bọt.
Ngay sau đó, điện thoại vang lên. Là Thịnh Cảnh An gọi đến, anh khàn giọng nói: "Mật khẩu nhà anh không đổi, qua đây đi."
Tim tôi giật thót, giả vờ ngốc nghếch: "Hả? Anh nói gì cơ?"
Khóe môi anh nhếch lên: "Kiều Hi, nửa năm nay, mỗi lần em dùng camera giám sát để xem trộm anh, anh đều biết, điện thoại anh có thông báo." Thảo nào anh ấy luôn cố tình quyến rũ tôi trước camera, hóa ra là cố ý.
Tôi chột dạ đến mức nói năng lộn xộn: "Em... Em đó là xem Tiểu Nếp, không phải xem trộm anh..."
Anh không nghe tôi giải thích, tung ra miếng mồi nhử: "Bây giờ đến nhà anh, anh có thể suy nghĩ đến chuyện trả Tiểu Nếp lại cho em."
Không biết do thần sai quỷ khiến nào, tôi bèn đồng ý: "Chờ em một lát!"
Thay quần áo xong, tôi vội vàng lái xe đến biệt thự của anh.
Mật khẩu đúng là không đổi, rất dễ dàng mở cửa.
Bảo mẫu đã ngủ rồi, tôi đi thẳng lên lầu hai, đến trước cửa phòng ngủ của Thịnh Cảnh An.
Cửa phòng ngủ không khóa, chỉ cần đẩy nhẹ là mở.
Vừa bước chân vào căn phòng tối om, tôi đã bị một bàn tay to lớn kéo vào lòng.
Hơi thở quen thuộc bao trùm lấy, hai trái tim trong bóng tối đang đập loạn xạ.
Nỗi nhớ nhung thoang thoảng trong không khí, theo hơi thở tiến vào trái tim, vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Giọng nói trầm thấp, khàn khàn của Thịnh Cảnh An vang lên bên tai em: "Kiều Hi, anh rất nhớ em."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT