Edit: Hiền
Tiểu Than Cầu ngây người một lúc, sau đó kích động gật đầu: "Đúng đúng ạ, mặc dù cháu chưa đi sang bên cạnh, nhưng cháu hay nằm trước cửa tiệm, thấy người ta bê bình nước đi tới đi lui, đúng là trạm nước thật ạ!"
Lão Ưng vừa đau lòng vừa thương xót: "Haizz, lúc đó do cháu quá hoảng loạn, nếu đó là xe của trạm nước, chỉ cần cháu cố nhẫn nại đợi, biết đâu xe sẽ quay về điểm xuất phát, lúc đó xuống xe thì có thể thuận lợi quay về rồi, cũng không cần phải lang thang bên ngoài lâu như vậy."
Tiểu Than Cầu cũng tỉnh ngộ, hóa ra là như vậy!
Thì ra chiếc xe đó không đi xa, hơn nữa còn quay trở lại nhà nó, nhưng bởi vì nó quá lo lắng, không muốn bị đưa đi quá xa nên đã xuống xe giữa chừng.
Lúc này tâm trạng của nó vô cùng phức tạp: "Do cháu quá ngốc... Nếu cháu cố gắng chờ thì tốt biết mấy. Bây giờ cháu mới biết, hóa ra tất cả đều là lỗi tại cháu..."
Lão Ưng an ủi nói: "Haizz, cũng không trách cháu được, lúc đó cháu làm sao nghĩ được nhiều như thế, được rồi, với từng này thông tin thì chúng ta cũng có thêm được nhiều manh mối rồi, sẽ dễ dàng tìm ra hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT