“Tao vốn thấy Rhine hơi phiền, nhưng bây giờ tao lại hơi đồng tình với nó rồi, nhóc con người này chọn chủ nhân mới cho nó, lại dính phải người đàn ông khả nghi kia, không trách hôm qua anh ta lại lén lút đứng sau cửa.”
Sơ Bát gãi gãi cổ, ngáp một cái: “Người đàn ông khả nghi hả? Tao nghe thấy cô cùng nhà nói chuyện điện thoại với bạn, người đàn ông này là nhà dương cầm, nghe nói là người có tiền, nếu con mèo trắng này được anh ta nhận nuôi, thì chắc chắn mức ăn mức ở của nó sẽ lên một tầm mới đấy, cuộc sống chắc chắn sẽ tốt hơn mày đấy.”
Đa Tể lập tức lắc đầu: “Không thể tin lời đồn được, cũng đừng lan truyền. Tin tức này của mày không đáng tin chút nào.”
Sơ Bát trợn trắng mắt: “Chờ xem, con mèo trắng này sẽ thăng chức nhanh thôi.”
Vẻ mặt Đa Tể đầy khinh thường: “Cho dù chỗ tốt thế nào cũng sẽ không bằng sân sau này đâu, tao không tin nó có thể bỏ chỗ này!”
Trong mắt Đa Tể, không có chỗ nào có thể so sánh với nơi này, Rhine đã có quyền ở lại sân sau, chõ dù nhóc con người tìm nhà mới cho nó, thì nó cũng sẽ không muốn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT