Lúc này gió còn mạnh hơn vừa nãy, Đa Tể đi ngược gió, cảm thấy dường như tai mình sắp bị thổi bay.
Nó vất vả lắm mới đi tới ngã tư, nhìn sang bụi cây ven đường thì không thấy con mèo trắng đâu.
Đa Tể: "..."
Cũng được, may mà nó không ngốc quá, coi như còn biết đi tìm chỗ trốn.
Lúc nó đang định quay về tổ ấm của mình ngủ tiếp thì nhìn thấy con mèo trắng đang trốn trong bụi cây bên kia đường.
Đa Tể: "..."
Vậy nên trời lạnh thế này, con mèo trắng chỉ biết trốn từ đầu đường bên này qua đầu đường bên kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT