Quý Hựu Vũ cao gần mét chín, vì không muốn dọa sợ mèo nhỏ nên suốt cả đoạn đường đều cúi người từng bước từng bước tiến gần, khi anh đang nghĩ hôm nay mình có thể chiếm được mèo con một cách thuận lợi thì nó... chạy rồi???
Nó bỏ chạy ngay trước mặt anh?
Quý Hựu Vũ quay đầu nhìn, anh phát hiện mèo trắng chạy không xa, nó đột nhiên chạy thẳng về phía một cô bé đang cầm chiếc bát nhựa nhỏ màu vàng trên tay, hình như bên trong cũng đựng thức ăn cho mèo.
"A... đừng mà..." Quý Hựu Vũ kêu thảm thiết.
Phan Tư Vũ thấy hình ảnh trên màn hình lắc lư rất mạnh.
Ồ, mất công ngồi đây mấy ngày trời mới làm quen được với nó, vậy mà người ta chỉ cần vẫy tay một cái nó đã đi tới đó.
Nhậm Văn cũng không ngờ nhìn mèo trắng có vẻ rất khó gần, người đàn ông vừa nãy từng bước tiến lại gần nó, nó vẫn làm ra vẻ thờ ơ, vậy mà Hạ An An chỉ cần đặt thức ăn cho mèo xuống, sau đó vẫy tay với nó, mèo trắng lập tức bỏ lại người đàn ông kia rồi chạy tới đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT