Edit: Trúc Linh
Quý Hựu Vũ chống nạnh: “Tôi cứ thích thế đấy, hai học trò của tôi giỏi quá đi mất! Ha ha, mấy người cứ hâm mộ đi!”
Hai mươi ngày này, đừng nói là bọn nhỏ, ngay cả người lớn cũng mệt muốn chết, đừng thấy động vật trong trạm cứu trợ không nhiều mà lầm, bởi vì trạm cứu trợ vừa mới thành lập nên có rất nhiều việc vặt phải làm, tổ tiết mục không hề hỗ trợ gì hết, đa số đều là ba vị khách quý nhận thầu.
Lâm Giai còn đỡ, đã từng chịu khổ nên làm việc nhanh nhẹn, Triệu Văn Lực thì kém hơn nhiều, dù sao tuổi cũng không còn trẻ mà bình thường cũng chẳng luyện tập gì mấy.
Quý Hựu Vũ là người yếu nhất, từ bé đến lớn anh chỉ sống cùng đàn dương cầm, sau khi thành danh thì cố gắng bảo vệ đôi tay thật kĩ nên đã làm việc nặng bao giờ đâu?
Hơn nữa, vết thương trên tay anh chưa lành, mọi người cũng thông cảm cho, vì thế lúc làm việc sẽ sắp xếp cái nào dễ nhất, Quý Hựu Vũ cực kỳ cảm kích điều này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT