Trên đường phố lúc này đã chẳng còn mấy người, Hứa Loan bèn tháo khẩu trang ra, bỏ vào túi.

Cô hỏi: "Vào giới giải trí có giống với những gì em nghĩ không?"

Nguyễn Thầm đáp: "Chỉ là một dạng công việc thôi, cũng không khác biệt lắm."

Hứa Loan cúi đầu bước đi, suy nghĩ một chút rồi nói:

"Thật ra chị luôn muốn hỏi em một câu."

"Hửm?"

"Sao em lại đồng ý vào giới giải trí vậy? Chị cảm thấy… tính cách của em không hợp với công việc này."

Hứa Loan tiếp tục:

"Em đừng hiểu lầm, chị không có ý gì khác. Chỉ là chị thấy em hiện tại mới năm nhất, học rất giỏi, lại là thủ khoa tỉnh, tương lai có nhiều triển vọng. Sau khi tốt nghiệp cũng có thể chọn công việc mình thích, vậy tại sao bây giờ lại…"

Nguyễn Thầm bình thản đáp:

"Bởi vì em không muốn mãi là một gánh nặng."

Hứa Loan chưa hiểu ý của cậu lắm:

"Gánh nặng?"

"Từ nhỏ đến lớn, có chuyện gì cũng là chị Tinh Vãn đứng trước mặt em. Chị ấy làm gì cũng lấy em làm trung tâm, sau đó mới đến bản thân chị ấy. Nhiều khi, cũng vì em mà chị ấy quyết định từ bỏ rất nhiều thứ."

Hai người bước đi, gió bốn phía lặng lẽ, chỉ thỉnh thoảng có một chiếc xe lao qua.

Giọng của Nguyễn Thầm không có chút d.a.o động, chỉ bình thản nói tiếp:

"Mà hiện tại em không làm được gì cả, đây là cách nhanh nhất."

Nghe cậu nói, Hứa Loan dần hiểu ý cậu.

Nhưng Nguyễn Thầm nghĩ cũng không sai, con người khi đã có danh tiếng và tiền bạc, mới có tiếng nói.

Nguyễn Thầm đưa ra quyết định như vậy, cô cũng không bất ngờ.

Hứa Loan chậm rãi nói:

"Nếu chị em biết em có suy nghĩ như vậy, nhất định sẽ không đồng ý đâu. Cô ấy luôn nghĩ rằng em vào làng giải trí là vì đam mê."

"Đừng nói với chị ấy."

"Yên tâm, chị sẽ không nói..."

Nguyễn Thầm tiếp lời:

"Chuyện chiều nay cũng đừng nói với chị ấy."

Hứa Loan ngay lập tức hiểu cậu đang ám chỉ chuyện gì.

Cô hỏi:

"Em bắt đầu hút thuốc từ khi nào vậy?"

"Lâu rồi, không nhớ nữa."

Hứa Loan chậm rãi gật đầu:

"Được thôi, chị sẽ không nói. Dù sao đi nữa, việc em chia sẻ những điều này với chị, chắc chắn cũng coi chị như chị em rồi, chị tuyệt đối sẽ không bán đứng em đâu."

Nguyễn Thầm: "..."

Cậu dừng bước.

Hứa Loan quay lại:

"Sao thế?"

Nguyễn Thầm nhìn cô:

"Chị rất muốn làm chị của em sao?"

Hứa Loan có lẽ không ngờ cậu sẽ hỏi như vậy, ngẩn người một chút rồi cười ha hả:

"Chị là bạn của chị em mà, chị cũng luôn coi em như em trai. Nếu em không vui, lần sau chị sẽ không nói vậy nữa."

"Không phải là không vui."

Nguyễn Thầm nói từng chữ một:

"Em chưa từng coi chị là chị của em."

Không hiểu tại sao, nghe cậu nói vậy, trong lòng Hứa Loan đột nhiên thấy trống trải, không biết phải nói gì, cúi đầu nhìn bóng mình dưới đất, vô thức gật đầu "Ừm" một tiếng.

Nguyễn Thầm lại nói:

"Sau này, chị cũng đừng coi em là em trai. Em là một người đàn ông bình thường."

Hứa Loan hơi nhíu mày, cảm thấy nửa câu sau của cậu dường như có chút kỳ lạ.

Kỳ lạ đến mức, đủ để xóa tan chút buồn man mác vừa nãy.

Hứa Loan cất giọng, chuyển đề tài:

"Vậy thì... chúng ta nên đi nhanh lên, chị em chắc đợi lâu rồi."

Nói xong, cô bước nhanh về phía trước, nhanh đến mức như muốn bỏ chạy.

Nguyễn Thầm nhìn bóng lưng cô, từ từ bước theo sau.

Chương 1312

Vì hầu hết các nhà hàng vào giờ này đều đã đóng cửa, nên địa điểm ăn uống được chọn là một quán ăn vỉa hè.

Quán này sạch sẽ, vệ sinh, đồ ăn lại ngon, trước đây Bùi Sam Sam đã cùng mấy cô gái trong studio đến đây ăn uống, nên cũng đã quen với chủ quán.

Sau khi gọi món không lâu, điện thoại của Nguyễn Tinh Vãn reo lên, là Chu Từ Thâm gọi tới.

Nguyễn Tinh Vãn đi qua một bên nghe máy:

"Alo?"

Cùng với giọng cô vang lên, còn có tiếng xe hơi rít lên lướt qua trên đường phố.

Ở đầu dây bên kia, Chu Từ Thâm dừng một chút rồi hỏi:

"Không ở nhà à?"

"Hôm nay Tiểu Thầm và Hứa Loan quay chương trình, bọn em đợi họ xong rồi đi ăn tối cùng nhau."

"Xong rồi à?"

"Xong rồi, đã đến chỗ ăn rồi."

Chu Từ Thâm nói:

"Gửi địa chỉ cho anh."

Nguyễn Tinh Vãn hỏi:

"Anh tan làm rồi à?"

Chu Từ Thâm ừ một tiếng, rồi nói thêm:

"Anh đến đón em."

Nguyễn Tinh Vãn khẽ mỉm cười:

"Được."

Sau khi cúp máy, cô gửi địa chỉ cho Chu Từ Thâm, rồi quay lại ngồi vào chỗ.

Nguyễn Tinh Vãn nhìn Giang Sơ Ninh ngáp liên tục, liền hỏi Bùi Sam Sam:

"Hứa Loan và Tiểu Thầm còn bao lâu nữa mới tới?"

"Mình vừa gọi cho họ rồi, còn khoảng mười phút nữa, đợi món lên là họ cũng tới rồi."

Nguyễn Tinh Vãn gật đầu, quay sang nói với Giang Sơ Ninh:

"Nếu cậu mệt quá thì ra xe ngủ đi, lát nữa chị sẽ mang qua cho."

Giang Sơ Ninh dụi mắt:

"Không cần đâu, lát nữa có đồ ăn là ổn thôi."

Bùi Sam Sam bên cạnh cười nói:

"Thật ghen tị với em có thể ngủ dễ dàng thế này. Có một khoảng thời gian chị cũng giống em, chỉ cần nhắm mắt là ngủ được ngay."

Giang Sơ Ninh thắc mắc:

"Nhắm mắt chẳng phải nên là thao tác lúc ngủ sao? Sao lại không ngủ được?"

"Đợi em lớn thêm vài tuổi nữa, em sẽ biết mất ngủ là gì."

Với độ tuổi và tình trạng ngủ hiện tại của Giang Sơ Ninh, rõ ràng là cô ấy chưa thể thực sự hiểu được.

Bùi Sam Sam nhìn Nguyễn Tinh Vãn:

"Ai gọi cho cậu thế? Chu tổng à?"

"Ừ, lát nữa anh ấy sẽ đến."

"Chu tổng bận rộn thế này, đến bao giờ mới xong nhỉ."

Nguyễn Tinh Vãn im lặng vài giây, rồi mỉm cười nhẹ nhàng:

"Chắc cũng sắp rồi."

Khoảng mười phút sau, Hứa Loan và Nguyễn Thầm đến, đồ nướng mà họ gọi cũng vừa lên.

Bùi Sam Sam nhìn Hứa Loan, cảm thán:

"Sao An Nhã Đình lại quay chương trình cùng cậu vậy?"

Hứa Loan nhướn mày:

"Có lẽ là do mình làm nhiều chuyện thất đức quá chăng."

"Thật là quá đáng mà, tổ chương trình gọi cô ta đến là để làm gì vậy, suốt quá trình quay cô ta chẳng có chút tham gia gì cả, đến khi phát sóng chắc sẽ bị chỉ trích không ít."

"Nghe nói là cô ta đến để cứu nguy, tổ chương trình sẽ cho cô ta thêm cảnh quay. Với lại, cô ta cũng khôn ngoan lắm, biết lúc nào nên xuất hiện trước máy quay, vừa lười biếng vừa không lộ mặt."

"Chả trách, mình nghe nói scandal của cô ta không ít, nhưng fan hâm mộ thì vẫn tâng bốc khắp nơi, rửa tiếng cho cô ta."

Bùi Sam Sam nói thêm:

"Cô ta không gây rắc rối gì cho cậu chứ?"

Nhớ lại vài phút trước khi quay, Hứa Loan theo phản xạ nhìn về phía Nguyễn Thầm, người đang kéo vòng mở của lon nước, đưa đến trước mặt cô, vừa đúng lúc đối diện với ánh mắt của cô.

Hứa Loan lập tức thu hồi ánh mắt, nghiêm túc nói:

"Cũng không có gì, chiêu trò của cô ta, không có tác dụng với mình."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play