Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 1)

Chương 46


2 tháng

trướctiếp

Đầu óc Xương Đông rối loạn, anh ngây dại nhìn môi A Hòa không ngừng mấp máy.
“Nào còn nhận ra người nữa, chúng chỉ biết máu và thịt thôi, cũng không còn biết đau... Cha tôi nói, chúng nó cào nhà đến nỗi mòn hết móng tay cũng không chịu ngừng lại. Không biết có thể giết sạch không... Hình như chúng nó có thể sinh đẻ được đấy... Tại sao không thể chứ? Bọn xác sống có nam có nữ, cũng động dục mà..."
Xương Đông bỗng ngắt lời: “Dưới đây ngột ngạt quá, tôi ra ngoài hít thở cho thoáng."
A Hòa khuyên bảo anh, Cao Thâm cũng ngăn cản anh với lý do bên ngoài không an toàn. Thế nhưng Xương Đông không nhớ mình đã trả lời họ thế nào, chỉ nhớ được khi đồ vật che bàn bếp được đẩy ra hết, không khí lạnh buốt bên ngoài tràn vào khoang mũi anh.
Anh đứng trong sân, ngắm bóng cây đung đưa trên cao. Từ lúc vào sa mạc đến giờ, thực vật đều thấp lè tè, trong không khí không có hơi ẩm, chúng chỉ có thể sà xuống sát đất. Cho nên khi gặp cây cối cao lớn, trong anh luôn trào dâng cảm giác thân thiết. Trên phố người Hồi trồng rất nhiều cây, sân sau của rạp múa rối bóng cũng có cây cối, tán cây xanh mướt che trên mái hiên, tiếng người cười nói rộn ràng thường len lỏi qua những tán lá lọt vào trong sân. Ngày đó anh còn hay chê ồn ào, giờ thì…
Phía sau truyền đến tiếng bước chân, anh biết là Diệp Lưu Tây đang đi tới. Xương Đông chỉ vào bóng cây: “Sáng dậy sớm không biết có thấy được chim chóc hay không, chắc là có..."
Diệp Lưu Tây ngắt ngang: “Nếu trực tiếp đối đầu mà anh không ra tay được, có cần tôi giúp không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp