Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 1)

Chương 20


2 tháng

trướctiếp

Sáng hôm sau, quả nhiên Diệp Lưu Tây dậy sớm nhất. Xương Đông định dìu cô đi nhưng tốc độ của cô quá nhanh, lảo đảo phóng đi như con ngựa thoát cương.
Muốn giữ được phong thái bí ẩn thì tốt nhất không nên tiếp xúc quá nhiều, thảo nào nhân vật huyền bí trong tiểu thuyết luôn thoắt ẩn thoắt hiện, chưa bao giờ xuất hiện những tình tiết như ăn uống vệ sinh.
Cả nhóm người ngủ trên đệm lần lượt trở dậy, cảnh tượng giống như lật mặt bánh rán hết cái này sang cái khác. Xương Đông cuộn tấm lót ôm ra ngoài, thấy Diệp Lưu Tây ở đằng xa, vịn gò yardang khập khiễng đi về.
Giải quyết xong "nỗi buồn" mới nhớ đến chân đau. Xương Đông nhắc nhở Đường Mập đang súc miệng ùng ục bên cạnh: “Không phải cậu nói muốn biểu hiện tốt trước mặt chị Tây của cậu sao? Dìu cô ấy về đi.”
Đường Mập lập tức lau miệng, hí hửng chạy đi.
Băng cướp cũng có những khoảnh khắc đời thường. Bọn họ nấu cháo cho bữa sáng, mang kiềng ba chân ngắn ra bắc chảo lên rán bánh, còn sẵn cả muôi xẻng, cọ phết dầu... đủ bộ dụng cụ nấu nướng. Điều này không có gì lạ, nhưng kỳ quái là họ có cả trứng gà sống... Đường đi xóc nảy, dù có bọc kỹ đến mấy thì trứng vẫn bị vỡ, cho nên bình thường người ta chỉ có thể mang theo trứng gà chín vào sa mạc.
Phần ăn của khách và đại ca có người bưng đến tận nơi, những người còn lại đều phải xếp hàng chờ tới lượt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp