Lâm Diêm lao vào lòng Kỳ Trấn, như chim nhỏ nép và người, “Tử Tắc ca ca, ngươi đã hứa là sẽ chơi cùng ta, sao lại nói mà không giữ lời? Có phải ngươi muốn gạt ta ưm!”
Kỳ Trấn giữ lấy người trong lòng, nhanh chóng đưa tay bịt miệng y lại, để ngăn không cho y nói ra những lời không thể tưởng tượng kinh thế hãi tục như trong bữa sáng.
Kỳ Trấn tuy có khả năng chịu đựng tốt hơn xưa, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Lâm Diêm sau khi y đã giác ngộ, nên cũng đành bịt miệng cho yên tâm.
Mấy vị võ tướng nhìn nhau một hồi.
Từ lâu họ đã nghe đồn, quan hệ giữa nhiếp chính vương và bệ hạ vô cùng thân mật, nhưng chẳng ngờ lại thân thiết đến mức này. Bên ngoài, mọi người đều nói nhiếp chính vương là một “Diêm La sống,” nhưng tiểu ngốc tử này lại không hề sợ hãi, cứ thế chui rúc vào lòng hắn.
Chuyện này thôi cũng không nói làm gì, dù sao y cũng là một người ngốc.
Nhưng nhiếp chính vương lại còn ôm y vào lòng, nở nụ cười bất đắc dĩ và chiều chuộng, không hề nói một lời nặng nề, càng không trách mắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT