[Ồ, sao tôi cảm thấy lần này món ăn chồng chị Dữu làm có tiến bộ nhiều vậy ta.]
[Nhìn cảnh Niệm Niệm và ba cùng nấu ăn như này không giống như lần đầu tiên, hai ba con phối hợp rất ăn ý. Niệm Niệm phụ giúp chứ không hề gây trở ngại cho ba.]
[Xem qua màu sắc hương vị của món ăn mà chồng chị Dữu làm, thật không thể tưởng tượng được à nha.]
Sau khi đầu bếp nếm thử thì gật đầu hài lòng. Tổ chương trình có nói, chỉ cần món người ba làm có thể ăn được là qua, không có yêu cầu quá cao. Tuy là món ăn mà Giang Trầm làm chưa được ngon lắm, nhưng vẫn có thể thông qua được.
Trong khoảng thời gian này, tài nấu ăn của Giang Trầm quả thực đã tiến bộ rất nhiều. Từ trước đến nay anh chưa bao giờ xuống bếp, nhưng anh tin chỉ cần có quyết tâm thì không có chuyện gì mà anh làm không được, nấu ăn cũng không ngoại lệ.
Giang Trầm còn tìm đầu bếp để học cách nấu ăn, hơn nữa trong thời gian này luyện nấu ăn nhiều nên đã tiến bộ hơn trước. Dù cho tài nấu ăn vẫn chưa đạt đến trình độ đầu bếp nhưng mấy món ăn đơn giản thường ngày thì anh vẫn làm được.
Cấp độ của cuộc thi nấu ăn này vừa hay giúp anh có cơ hội phát huy.
Đầu bếp giao tấm phiếu thông qua cho Niệm Niệm: “Món ăn của ba con làm rất ngon, chúc mừng con, hai người được thông qua rồi.”
“Con cảm ơn ạ.” Niệm Niệm vui vẻ nhận lấy tấm phiếu.
“Không cần cảm ơn.” Đầu bếp chính khen ngợi: “Hôm nay, biểu hiện của Niệm Niệm cũng rất tốt, khi ở nhà con thường phụ giúp ba hả?”
“Dạ.” Niệm Niệm gật đầu: “Ở nhà con thường cùng ba nấu ăn cho mẹ, làm nhiều lần rồi quen ạ.”
Đầu bếp ngạc nhiên hỏi: “Ồ, ba con còn nấu ăn cho mẹ con à?”
Niệm Niệm: “Dạ, làm thường xuyên luôn ạ.”
[Tôi nói mà, tại sao tài nấu ăn của chồng chị Dữu lại đột nhiên tiến bộ, thì ra là ở nhà thường xuyên nấu ăn cho vợ.]
[A a a Khoảng thời gian này chị Dữu vẫn luôn quay phim ở Thành phố S, chứng tỏ là chồng chị Dữu cũng dẫn theo Niệm Niệm đến đấy, mỗi ngày còn nấu cơm cho vợ. Woa, Tổng giám đốc Giang thật biết cưng chiều vợ à nha!]
[Quá rõ ràng rồi, chồng chị Dữu thật dính người.]
…
Sau khi hoàn thành ba cửa ải, mỗi gia đình sẽ phải tham gia hoạt động vòng quay may mắn.
Khi Thẩm Minh Dữu vừa hoàn thành xong ba cửa ải, bước ra khỏi phòng nấu ăn thì tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn một cái vòng quay may mắn lớn ở cửa ra vào.
Trên vòng quay may mắn được bày các ô tiêu đề như “Rút lui một cửa”, “Tiến thêm một cửa”, “Tạm dừng tại chỗ năm phút”, “Tạm dừng tại chỗ nửa tiếng”, “Bắt đầu lại từ đầu”, “Đi thẳng đến điểm kết thúc”.
Trong đó “Bắt đầu lại từ đầu” và “Đi thẳng đến điểm kết thúc” chiếm tỷ lệ nhỏ nhất trên vòng quay, độ lớn gần như chỉ bằng một đầu ngón tay, xác suất quay trúng cực kỳ thấp, còn mấy tiêu đề khác thì có xác suất quay trúng lớn hơn nhiều.
Quy định của vòng quay may mắn chỉ có thể do bạn nhỏ tham gia, vì vậy, Niệm Niệm đứng bên cạnh vòng quay, cẩn thận nhìn chằm chằm vào ô tiêu đề “Bắt đầu lại từ đầu”.
Trong mấy ô tiêu đề này, quay trúng cái nào cũng được, ngoại trừ “Bắt đầu lại từ đầu” là Niệm Niệm không muốn.
Nếu bắt đầu lại ở cửa thứ nhất, vậy chắc chắn Niệm Niệm sẽ là người về cuối cùng.
Suy nghĩ của Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm cũng giống với Niệm Niệm. Bọn họ vượt qua ba cửa ải để đến đây đã mất hết ba tiếng đồng hồ, nếu như trở lại từ đầu một lần nữa, dù cho có kinh nghiệm cũng phải tốn mất hai tiếng, sau hai tiếng thì có lẽ những người khác cũng đã đến điểm kết thúc rồi.
“Niệm Niệm, con quay đi.”
“Dạ.” Niệm Niệm đặt tay ở vòng quay, dùng hết sức quay một cái, vòng quay lớn bắt đầu di chuyển rất nhanh, một vòng rồi hai vòng…
Sau khi không biết đã quay bao nhiêu vòng, vận tốc vòng quay bắt đầu chậm lại, rồi từ từ dừng lại, cuối cùng mũi tên dừng tại ô “Bắt đầu lại từ đầu”.