Chúng tôi đi vào chùa, những người trước đó chào đón chúng tôi thấy chúng tôi đi vào, bọn họ bắt đầu hát, nghe như một loại kinh văn chúc phúc, nhưng dưới giọng hát của bọn họ, lại hết sức kỳ ảo và êm tai.
Bọn họ vây quanh chúng tôi, đi về phía phòng đại lạt ma, trong chùa đầy những ánh lửa nhấp nháy. Tôi và Bàn Tử ban đầu cảm thấy khó hiểu, đây vốn là bức tranh tôi cho rằng sẽ xuất hiện khi vừa đến chùa Cát Lạp. Chúng tôi được những người này bao vây đến phòng đại lạt ma, sau đó tiến hành một cuộc đối thoại sâu lắng ý thiền. Nhưng những chuyện này không hề xảy ra, có lẽ đã xảy ra, nhưng tôi không biết, vì khi ấy tôi đã hôn mê rồi.
Sau đó chuyến đi Mặc Thoát trong tưởng tượng của tôi lẽ ra sẽ tràn ngập ý thiền. Mỗi ngày không trầm tư mặc tưởng với núi tuyết, thì cũng xem thêm nhiều tư liệu trong chùa Cát Lạp, hỏi Tiểu Ca những vấn đề về năm xưa. Những câu chuyện tôi đọc được ở đây, cái nào là thật, cái nào là giả, cái nào còn thiếu sót, chân tướng của chúng là gì.
Kết quả sau khi chúng tôi đến đây, xây suối nước nóng, xây hoa viên suối nước nóng, có vàng, mất vàng, phát hiện âm mưu, lại không có âm mưu, muốn thuê đất nuôi đom đóm, lại không thuê thành công.
Loay hoa loay hoay, đến khi chúng tôi sắp đi, đột nhiên trong chùa tổ chức ngày lễ long trọng, nói là chào mừng chúng tôi đến.
Giống như Bàn Tử nói, chúng tôi đến, ở hết mấy ngày, sắp đi rồi, lại giống như biến thành mới đến, cảm giác quả thực hơi kỳ quái.
Nhưng rất nhanh chúng tôi đã thả lỏng, tôi đã thích ứng với chuyện này vô cùng nhanh, bởi vì không thích ứng thì sao chứ? Tiểu lạt ma cũng nói rồi, đây là tập tục của bọn họ, đã là tập tục thì phải tôn trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT