Tôi không thích sự thay đổi, nửa đời trước quá nhiều thay đổi, cho nên tôi hy vọng mọi thứ đều yên ổn như hiện tại, đừng có thêm chuyện gì mới mẻ nữa.
Đương nhiên, ở đời thứ bất biến duy nhất chính là bản thân sự thay đổi, đây là đạo lý tôi đã ngộ ra được từ rất lâu trước đây, đồng thời cũng là triết lý quan trọng mà tổ tiên đã dạy cho chúng ta.
Tiểu lạt ma đi rồi, tôi ngâm mình trong suối nước nóng, vốn rất thư giãn, bây giờ lại thấy hơi nhàm chán.
Bàn Tử ăn cơm tối xong, cũng đang suy ngẫm, hắn suy ngẫm một hồi, nói với tôi: “Thiên Chân, tôi bảo này, bây giờ câu nghiên cứu lịch sử Trương gia, cậu mới là Đức Nhân chứ! Bây giờ hắn là Đức Nhân, há chẳng phải mọi chuyện, mọi ký ức của Tiểu Ca đều phải nói với hắn à, dựa vào đâu.”
“Tôi không phải Đức Nhân, tuy tôi đang nghiên cứu Trương gia, nhưng nghiên cứu càng lâu, tôi càng không muốn trở thành người Trương gia.” tôi nói với Bàn Tử, nhúng đầu xuống nước, ngâm một hồi, mới trồi lên hít thở. Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là mẹ nó ai phê chuẩn cho hắn làm Đức Nhân vậy.
Cơ cấu rồi hả?
“Đuổi việc hắn đi.” Bàn Tử nhìn Muộn Du Bình, “Tiểu Ca, không phải tôi nói chứ, nếu là Bàn gia đây, chắc chắn không nhịn được đuổi việc hắn. Làm Đức Nhân ở đây, chính là quan lớn ở biên cương, sao lại có chuyện chưa thông báo đã tự mình thượng vị. Cậu không đuổi việc hắn, qua thời gian nữa hắn sẽ là tộc trưởng đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play