Thập niên 70: Xuyên thành cô vợ lười biếng trong văn niên đại

Chương 2.1


2 tháng

trướctiếp

Chia nhà ra ở riêng không có khả năng, kiểu cha mẹ nông thôn này sẽ không chia nhà, dựa vào người nhà cùng nhau bỏ sức lao động kiếm công điểm mới là quan trọng nhất.

Chu Vân Mộng càng để ý chính là, sau khi chia nhà bản thân mỗi ngày phải nấu cơm làm việc nhà!

Tiếp tục ở lại Lâm gia mới là lựa chọn đúng đắn, như vậy xem ra cô phải nghĩ cách, không cần xuống ruộng làm việc để sống tháng ngày thoải mái vui vẻ mới được. 

Không thể nào một người hiện đại như cô quen ngày ăn cơm 3 bữa, việc nhà có robot lo, sau khi xuyên sách có thể thành thành thật thật đi xuống đồng làm việc hay quán xuyến việc nhà được.

Không được OCC, vả lại cô vốn dĩ chính là loại tính cách này, tám chín phần mười lười như nguyên chủ.

Nhưng có lẽ có thể tránh vài kết cục xấu.

Nguyên chủ dựa vào người chồng Lâm Tân Bình có ảnh hưởng đến người trong nhà, thành công lười biếng, nhưng người nhà họ Lâm bên ngoài đuối lý á khẩu không trả lời được, trong lòng ít nhiều vẫn có ý kiến với mình.

Chu Vân Mộng ở cô nhi viện lớn lên, cô từ nhỏ rõ ràng, một người quan trọng nhất chính là có giá trị.

Ở thời đại thiếu ăn thiếu mặc này, nông thôn cơ bản dựa vào công điểm cuối năm kiếm được để chia lương thực và tiền.

Nếu cô có thể kiếm tiền, nộp lên một phần cấp Lâm gia làm tiền ăn, mua được lương thực hay thịt về nhà cải thiện sinh hoạt, làm người có đóng góp cống hiến. So với việc cô có xuống đất lao động hay có làm việc nhà hay không, người nhà họ Lâm cũng có lý do bao dung việc cô lười biếng.

Mà cô cũng không lỗ, có người nấu cơm, có người làm việc nhà, cô chỉ cần cống hiến tiền cùng lương thực, liền có thể tiếp tục hưởng thụ sinh hoạt cá mặn của mình.

Mua lương thực cùng thịt thật ra không khó, Chu Vân Mộng nhớ rõ trong sách nhắc tới vị trí chợ đen mà nữ chủ lúc trước đến mua đồ vật, cẩn thận một chút thì có thể mua được, quan trọng nhất là có tiền.

Còn việc kiếm tiền, cô tính toán ngày mai đi huyện thành nhìn xem, năm nay việc nào dễ kiếm tiền, còn thích hợp nhất với mình hẳn là viết bản thảo.

Nghĩ đến đây, Chu Vân Mộng may mắn chính mình là xuyên sách, xuyên tiến vào thế giới lấy thiết lập riêng từ rất nhiều quyển niên đại.

Trong lịch sử thập niên 70 là không có tiền nhuận bút, nhưng thế giới trong sách thì có. Lợi cho cô làm lại nghề cũ. Không phải không có đường đi khác, mà là con đường viết bản thảo này thích hợp tính cách của mình, động não thì tốt rồi, lao động chân tay không thích hợp.

Chu Vân Mộng nghĩ, nhịn không được thở dài: “Người khác xuyên sách đều mang cái bàn tay vàng, như thế nào đến phiên mình liền cái gì đều không có ?”

Vừa dứt lời, giây tiếp theo cô tiến vào đến không gian khác.

Ánh đèn sáng như ban ngày, các loại hàng hóa theo phân khu bày la liệt đủ loại.

Đây là siêu thị mà cô đi dạo phố trước khi xuyên sách mà!

Chu Vân Mộng trong chốc lát kích động cho rằng chính mình đã trở lại hiện đại, nhưng hai tầng siêu thị lớn vắng tanh không có bóng người, yên tĩnh như gà, chỉ có một nguời là cô.

Cô cũng không có trở lại hiện đại, vẫn còn ở thế giới trong sách.

Mất mát chỉ một giây, trong lòng bỗng nhiên bang bang nhảy dựng lên.

Hình như đây là……  siêu thị tùy thân?

Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm xem tiểu thuyết, Chu Vân Mộng biết đây là bàn tay vàng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp