Muộn Du Bình bắt xe đến đón tôi, chúng tôi đi thẳng đến một bệnh viện cộng đồng trên trấn. Tôi loay hoay trong núi cả đêm, mặt và cổ đều bị bụi cây cắt rất nhiều vết thương nhỏ mảnh, bệnh viện giúp tôi xử lý từng vết rồi sát trùng.
Cảm giác đau rát nhè nhẹ khiến tôi hơi buồn ngủ.
Thỉnh thoảng bác sĩ sẽ dùng một ánh mắt phức tạp nhìn tôi, cảm thấy tôi là một tên lưu manh vô lại, nhưng với khí trường của tôi, ít nhất cũng phải là đại ca xã hội đen, cô ta có vẻ không hiểu lắm vì sao tôi lại lâm vào bước đường này, phải đích thân đi hành hung.
Tôi tựa vào ghế, mặc cho bác sĩ khử trùng và băng bó cho mình. Thực ra động tác của cô ta khá thô lỗ, khiến vết thương đều hơi đau, nhưng lúc này cả người tôi đều rơi vào trạng thái mộng du, hoàn toàn không để tâm.
Muộn Du Bình tựa vào cửa bệnh viện cộng đồng nhìn tôi, tôi cũng nhìn lại y, dùng ánh mắt hỏi y: Nếu là anh, anh sẽ làm thế nào?
Y không đáp, chỉ thỉnh thoảng nhìn xuống Bánh ngủ khò khò dưới chân mình.
Cuối cùng, bác sĩ lại tiêm cho tôi một mũi uốn ván, ra hiệu chúng tôi có thể về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT