Ông chủ Phùng rất hài lòng về khoảng ruộng này, dãy núi và sân ga bỏ hoang, tôi vốn tưởng là chiến lược thương mại của mình phát huy hiệu quả kỳ diệu, sau đó mới biết, thực ra ông chủ Phùng từng đến tiệm chúng tôi rất nhiều lần, còn khá thân thuộc với tiệm, biết danh tiếng của tiệm chúng tôi, cũng biết làm ăn khá tốt.
Cho nên lúc tôi đến chỗ ông ta, ban đầu ông ta tưởng chúng tôi muốn kinh doanh sản phẩm phụ, cần một ít ong mật bản địa Phúc Kiến, sau đó thấy tôi quả thực muốn tay không bắt sói, thì rất khó hiểu, cảm thấy một ông chủ nhà vườn thực tế như tôi, sao lại đột nhiên trở nên khó tin như vậy, vì vậy mới theo đến xem thử.
Cuối cùng tôi vẫn nói suy nghĩ của mình với ông ta, ông ta nghe xong, vẻ mặt rất vi diệu.
Tôi hỏi ông ta: “Có phải suy nghĩ của tôi quả thực quá ngây thơ, quá viển vông, thậm chí đi ngược lại bản chất của nông nghiệp không?”
Ông ta bảo tôi: “Tôi tín Phật, có một thời gian, tôi chu cấp cho một hòa thượng già trong một ngôi chùa nhỏ cách 20km, mãi đến khi ông ấy viên tịch. Hòa thượng già này từng giảng với tôi rất nhiều đạo lý, ông ấy nói người tu Phật, nhìn người đến người đi, cầu bồ tát chuyện này, cầu bồ tát chuyện kia, cầu đủ mọi thứ, cũng có rất nhiều người trò chuyện với ông, chuyện gì cũng sẽ nói với ông, cho nên thực ra ông hiểu được suy nghĩ của những kẻ là quái nhân trong mắt người khác, anh cũng thuộc một loại quái nhân trong số đó.”
“Tôi là quái nhân gì?”
“Hòa thượng già nói, người như anh, làm bao nhiêu chuyện, là để che giấu một nỗi sợ trong lòng, sợ cuộc sống hiện tại của mình sẽ biến mất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play