Giám đốc Ngô hài hước thật.” ông chủ Phùng hơi bất ngờ, cảm thấy sao tôi lại đùa như thế, nhưng ông ta vẫn dùng cách hàn huyên truyền thống để đối đáp, không khi hơi gượng gạo.
“Không phải, là thật.” vẻ mặt tôi trở nên nghiêm túc, nhìn ông ta, ông ta lại dùng vẻ mặt nghi hoặc để hóa giải gượng gạo, quay lại nhìn tôi.
Người làm ăn không thích mồm mép quá nhiều, nhưng bọn họ rất rõ sự khác biệt giữa người với người, không thể theo mô thức hành vi của đối phương để lựa chọn đối tượng làm ăn, dù sao tiền cũng là thứ không có cá tính.
Tôi chậm rãi đáp: “Tôi có một mô hình kinh doanh mới, ông xem, chỗ ông đã có rất nhiều thùng ong rồi, tuy bên cạnh là vườn hoa, nguồn mật dồi dào, nhưng nguồn mật vẫn sẽ có ngày cạn kiệt, đúng chứ?”
Ông chủ Phùng hiểu ra ngay, tôi thật sự không có tiền, nét mặt sa sầm, nhưng ông ta vẫn giữ được chút đức tính của thương nhân, không lập tức ra lệnh đuổi khách.
Tôi nói tiếp: “Ông chia 100 thùng cho tôi, tôi có nguồn mật, mật từ 100 thùng này, chúng ta mỗi người một nửa, hơn nữa tôi không cần ông trả tiền nhân công, ông có thể cân nhắc.”
“Anh có nguồn mật?” ông ta nhìn tôi: “Trong điện thoại anh nói, anh chỉ có ruộng lúa, trong ruộng lúa không có mật đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play