Cuối cùng tôi vẫn kịp bữa tối, cơm thịt muối, đậu que kết hợp rau diếp, tôi ngồi trước cửa có thể ăn hai chén vung. Ăn xong trời đổ mưa to, gió bỗng rất mạnh, Bàn Tử nhìn trời, vươn tay bắt lấy không khí nói: “Mẹ nó chứ, sắp có bão rồi.”
Tôi nhìn trời, cũng thấy vậy, vì thế đem ghế nằm vào nhà, nhìn bên ngoài mưa lớn, gió ù ù thổi vào phòng khiến người ta rã rời.
Nằm biếng nhác một hồi, cuối cùng Bàn Tử cũng đóng cửa lại, lúc này ngói bắt đầu nhảy múa trên mái nhà, gió đã mạnh đến mức chúng tôi không thể ngắm mưa một cách tình thơ ý họa nữa, chỉ có thể gào thét như cứu hộ khi nói chuyện với nhau. 
Gió thổi ngoài nhà, đâu đâu cũng là tiếng rung lắc, thực ra khiến người ta rất an yên, bởi vì có thể lười biếng không chút áp lực, không làm gì cả. Tôi thay áo ngủ thoải mái, xếp bằng tiếp tục ngẩn người, Bàn Tử hỏi tôi: “Làm xong rồi?”
“Ừ.”
“Bảo đao bất lão!”
“Thực ra tôi không thích mình khi làm những chuyện này.” tôi ra vẻ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play