Tối hôm đó tôi không mơ thấy Thổ Địa, chỉ mơ thấy con trai bà dì, trong mơ gã chửi tôi, nhưng tôi lại không có cách gì.
Đã lâu rồi tôi không mơ những giấc mơ ấm ức như vậy nữa, nguyên nhân chủ yếu là, từ lâu tôi đã không còn sinh ra cảm xúc với những công kích xung quanh nữa, muốn phản công một người, làm tại trận là lựa chọn tồi tệ nhất. 
Hắc Hạt Tử từng nói với tôi một đạo lý: Khi cậu biết mình muốn làm gì rồi, bên cạnh sẽ có người trở thành chướng ngại của cậu, kế tiếp cậu phải nghĩ xem làm sao để loại bỏ chướng ngại. 
Gã con trai là chướng ngại cản trở tôi hưởng thụ cuộc sống điền viên nhàn nhã, nhưng phần lớn kỹ xảo của tôi lại không thể dùng lên người gã, gã quá yếu. 
Đương nhiên, tôi luôn có thể nghĩ ra cách. 
Buổi sáng tôi dậy rất sớm, Muộn Du Bình trước giờ luôn sớm hơn tôi, nhưng lần này tôi đã sớm hơn y. Tôi tìm một chiếc áo thun mỏng mặc vào, đến bên đường chặn một chiếc xe máy vừa giao rau từ chợ sớm tới, lên trên trấn. 
Trên trấn có một tiệm điểm tâm tên là Bánh bao súp Hàng Châu, tôi gọi một xửng, thêm sữa đậu nành ăn sáng. Bên cạnh đều là những người làm công việc phải dậy sớm, vừa lướt điện thoại vừa ăn cơm, rất yên tĩnh, rõ ràng chẳng có mấy ai tỉnh ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play