Miếng đất vốn định xây nhà nghỉ bên cạnh chúng tôi, là một ruộng lúa nước, năm nay không trồng nữa, bây giờ đã bỏ hoang. Tấm biển bên ngoài vẫn còn, Bàn Tử bước tới tung hai cước vỡ toang, dẹp vào một xó chuẩn bị nhóm bếp.
Ba người đứng bên bờ ruộng, Bàn Tử hút thuốc, bảo tôi: “Sau này rác nhà bếp đổ ở đây đi, đừng cho người ta hưởng.”
Tôi sờ cằm, nên trồng cái gì đây? Mướp dưa leo không hợp với khí chất thư sinh Giang Nam của tôi, dưa hấu thì tôi cảm thấy trồng nhiều cũng ăn không hết. Lúa nước? Trồng hoa? Có phải xàm quá không?”
“Có quyết định chưa?” Bàn Tử hỏi tôi, tôi thở dài, thực ra cũng không thể quyết định.
Ba người trở về tiệm, hoa hoa cỏ cỏ trong tiệm cực kỳ tươi tốt, dồi dào sức sống. Tôi bận rộn một hồi, khui một chai Viễn Sơn Tịnh Nhi cho mình, nhìn Muộn Du Bình dựa vào cửa sổ ngủ gật.
Bỗng tôi nghe một tiếng mèo kêu, theo tiếng kêu đi ra ngoài, thì thấy con mèo hoang bị chúng tôi vứt cách đây 40 km đang hiên ngang xuất hiện trong sân.
Đây có lẽ là một con mèo mướp, tôi ngồi xuống cửa, con mèo đó hiển nhiên đã mệt bã, đi đến chỗ râm mát bắt đầu ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT