Buổi tối một mình tôi đến dự tiệc.
Ông cụ đó thực tế nhìn có lẽ xấp xỉ cha tôi, tôi nhìn vóc dáng ông ta, cảm thấy chỉ là trông già, thực ra cũng không lớn tuổi như bề ngoài, trên dưới 50 tuổi thôi.
Ông ta rất gầy, mái tóc rậm tuy hoa râm, mặc áo sơ mi. Người mặc như vậy ở Phúc Kiến không nhiều, nhưng ở Giang Tây tôi cũng không thấy có ông cụ nào mặc như vậy, cách ăn mặc này tôi chỉ thường thấy trong đơn vị chính phủ thôi. Ông ta mỉm cười lễ độ, tôi biết ông ta không ngờ tôi chính là một trong mấy người được UFO đưa đi.
Bí thư thôn ở bên cạnh tiếp khách, ông ta không dám nhìn vào mắt tôi, tôi biết ông ta phản rồi, vì chủ miếng đất của tôi cũng tới.
Ngồi xuống hàn huyên mấy câu, bí thư thôn bắt đầu mon men tìm cách nói chuyện này với tôi, mào đầu đến mấy chủ đề, một là nói thu nhập trong thôn không được như mong đợi, cấp trên muốn thúc đẩy quy hoạch tốt hơn, có thể cảm thấy loại hình nhà vườn không phù hợp với ý tưởng du lịch lớn, muốn dẹp bỏ, nhưng mãi cũng không dám nói với tôi, vì sợ tôi áp lực quá. Nhưng lần này vừa hay có ông chủ lớn đệm đỡ cho tôi, cho nên bây giờ tôi đổi nghề, không chỉ có thể giải quyết được vấn đề thành tích của ông ta, tôi cũng sẽ không tổn thất quá lớn, không thì một ngày nào đó nhà vườn không được phép mở cửa nữa, tôi có thể sẽ mất sạch cả vốn.
Ông cụ nhìn thái độ của tôi, ông ta có thể cho tôi gấp đôi vốn đầu tư, kêu tôi dọn ra nhường đất.
Thái độ của ông cụ rất tốt, tôi cảm thấy ông ta là kiểu người cho rằng mọi thứ đều có giá, có thể thương lượng. Tôi biết chỉ cần câu trả lời của tôi khiến ông ta cảm thấy có cơ hội, tôi sẽ không ngừng bị chấp niệm của ông ta oanh tạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT