Loạn thạch bốn phía kích cỡ không đồng đều, đuốc khả năng chống nước rất mạnh, trái lại tôi lo lắng Bàn Tử sẽ tuột tay, khiến cho toàn bộ chỗ này cháy bùng lên. Ánh lửa loang lổ, có thể thấy lấp lóa áo giáp Diêm vương dưới màn mưa và ánh sáng chớp giật. Cảm giác như là cảnh trong mơ. Bàn Tử lấy ra mấy quả lựu đạn còn lại, trộm đưa cho tôi một quả:” Một người hấp dẫn lực chú ý của nó, một người từ phía sau nhào tới, làm như trước đây giải quyết nó.”
Tôi nghĩ lần trước hoàn toàn là vì may mắn liều mạng, hơn nữa lần trước ngòi nổ uy lực rất lớn, tình cảnh đông người hỗn độn, giờ ở đây cục diện chỉ có ba mạng, tốc độ như muốn giết người. Bàn Tử nói gặp nguy không loạn, nhưng tôi bắp chân đã có chút bủn rủn.
Quay đầu nhìn qua Phùng lùn, hắn lộ ra vẻ mặt giả dối đặc trưng của người nước ngoài, “Xin lỗi, tôi đối với tập quán của Trung Quốc thực không quá rõ ràng.”
“Con mẹ nó anh không phải đã hiểu thông thạo hết đất nước Trung Hoa này rồi sao?”
“Không phải là về phương diện này.” Phùng lùn đáp :” Tôi chết vẫn muốn trở về găp chúa trời, tôi biết không quá rõ đường lối ở đây đâu.”
Trong lòng tôi nói đây mà là lời nói đùa sao, Bàn Tử đã ở trước mặt xác áo giáp bắt đầu khoa chân múa tay, “Tới đây, đuổi ông nội mày đi, ông nội mày đây sẽ khanh khách cho, tới cho ông nội mày xem nào.”
Còn chưa dứt lời,  ánh kim trên người thứ kia chớp lên một cái, Bàn Tử đã bị đánh văng ra ngoài, va vào một tảng đá, ngã lăn xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play