Cảnh tượng trước mắt thực sự quá mức ma mị, tôi sửng sốt một lúc, nhìn trong tay Bàn Tử nước biến ảo dưới ánh sáng, dường như là ẩn chứa rất nhiều màu sắc phức tạp, tới cùng lại hóa thành trong suốt.
“Có vật gì đó di chuyển trong nước qua những tảng đá, lũ vi sinh vật này mô phỏng theo hoa văn trên đá. Nhìn qua giống như là màu sắc tự vệ, chảy qua vật kia.” Bàn Tử nhìn chằm chằm về phía nó, nói nhỏ.
“Khỏi cần phổ cập khoa học, giờ phải làm sao đây, ném đống chất thải kia cho nó à?”. Tôi hỏi.
Trương Hải Hạnh đối diện với vật kia, so với chúng tôi còn gần hơn nhiều, hiện giờ toàn thân căng thẳng, cũng không sợ hãi mà kêu lên tiếng nào, rõ ràng là gặp qua nên quen mặt rồi.
“Đừng vội, đừng vội.”. Bàn Tử nói:” Chúng ta giờ đang rơi vào thế hạ phong, nó mà ra tay chúng ta nhất định sẽ không kịp làm gì, khoảng cách này quá gần, trước chúng ta cứ lui về đã.”
Tôi có hơi luyến tiếc nhìn đống bảo bối (là cái bãi thải) của mình, nhưng đối diện với thứ này thực sự quá lớn, dưới ánh sáng chớp lên, màu giáp kim loại này thoạt nhìn giống như vảy động vật, vô cùng đáng sợ. Có màu vàng, màu ánh kim, màu thanh kim, màu bạc, trong vẻ xưa cũ còn nhìn ra một màu cay độc nào đó.
Nhìn không thấy đầu của thứ kia, trước sau trong dòng nước vẫn không thể quan sát được rõ ràng. Chỉ biết nó lớn vô cùng, nếu như đây là Diêm vương, thân thể mà nó cưỡi chắc phải là con hà mã. Sức vóc như Trương Hải Hạnh kia thực không đủ dùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play