Sau đó Bàn Tử lấy từ trên bàn một mảnh giấy, chọn một cây bút rồi bắt đầu viết. Nhìn dáng vẻ này, tôi hiểu là hắn bắt đầu dùng đến phương pháp điều tra thương hiệu Bàn Tử.
Hắn nói: “Đầu tiên chúng ta nhất định phải làm rõ nhóm người này đã đi ra sao. Đây là một ngôi chùa biệt lập giữa sườn núi, mặt sau là tuyết sơn, mặt trước chỉ có duy nhất một đường lên núi. Toàn bộ ngôi chùa cũng vô cùng lớn.”
Bàn tử vẽ hình dáng một ngôi chùa rồi hỏi tôi có đúng hay không, tôi liền giúp hắn sửa lại vài chi tiết.
“Cậu xem, đầu tiên, tôi có thể khẳng định bọn họ chắc chắn không hề xuống núi, trừ phi cả đám trực tiếp nhảy hoặc lăn xuống, mà tôi không cảm thấy họ ngu như vậy. Thứ hai, bọn họ đều mang đủ trang bị, giả sử nếu tôi muốn làm cậu kinh sợ hoặc muốn tạo một tình huống mà mình đột ngột mất tích thì sẽ không dùng phương thức này. Tôi sẽ đốt toàn bộ đèn, giống như kiểu cả đám còn đang nói chuyện, rồi sẽ đem toàn bộ trang bị đi. Tuy nhiên hiện tại, đèn đều bị dập tắt chứng tỏ bọn họ cũng chẳng muốn làm cậu bối rối, cũng không ngại để người khác biết được bọn họ đã rời đi, đúng không?”
Tôi gật đầu.
Bàn Tử tiếp: “Nếu là tình huống như vậy, có thể họ đã không xuống bằng cửa trước. Mà cậu thì cho rằng họ không có khả năng tiến vào tuyết sơn, vậy thì có lẽ nhóm người đó đã chọn một con đường mà chúng ta không biết tới.”
Với tình huống hiện tại, suy luận như thế là hoàn toàn hợp lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play