Âu Hân lùi lại phía sau khi thấy Kì Hạo đang tiến tới gần mình.
- GÂU GÂU GÂU GÂU GRỪ.…
- A.
Nghe tiếng sủa đằng sau, cô giật mình xoay người lại thì phải ngã ngửa về sau. Con chó đen mặt mày bặm trợn, nhe răng nhỏ dãi xồ lên cánh cổng như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy. Kì Hạo nhanh chân đi tới ôm chặt cô vào lòng, rồi bế bổng cô lên. Âu Hân giật mình túm chặt cổ áo anh. Thấy hành động cô như vậy, ảnh nhếch môi cười rồi ôm cô chặt hơn. Anh cúi người xuống thì thào, phả hơi nóng vào cái tai nhạy cảm của cô. Như có dòng điện chạy qua cơ thể, kích hoạt cơ quan nào đó khiến mặt cô đỏ ửng.
- Hân Hân. Em phải nhớ đừng có chạy linh tinh ra khỏi vòng tay của anh. Nếu không em sẽ bị " chó cắn " thật đấy.
Ơ! Anh nói cái gì hay thật. Cô mà thèm để yên mấy con chó kia cắn sao? Anh nghĩ cô không biết rút súng ra cho sọ mỗi con 1 viên đạn à, hay gì? Nhưng giờ mà thuận miệng nói ra thì chết.
- Tôi nói rồi. Tôi không phải Hân Hân, cũng không quên biết Hân Hân vợ anh là ai hết. Cũng chẳng biết anh là ai. Anh bỏ tôi ra mau.
Tốt nhất là cô cứ phản kháng. Biết đâu anh nghĩ nhầm người thật rồi thả cô ra thì sao? Lúc đó cô sẽ nhanh chân trèo tường hay trèo cổng cũng được. Miễn sao vào được Sơn Hồng. Lúc đó anh muốn làm gì cô cũng khó. Cha cô là trùm mafia đứng đầu ở Ý. Cô có cha, cô không thèm sợ anh. Âu Hân suy nghĩ rồi thầm cười. Anh thấy cô cười thì đen mặt, giọng gắt lên:
- Tôi không có hứng thú chơi trò trẻ con với em. Nếu em đồng ý, tôi đưa em về nhà, chúng ta chơi trò người lớn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT