Âu Hân đang đi lại gần cổng thì chợt dừng lại. Mắt nhìn chăm chăm vào cổng, rồi nhìn vào căn biệt thự trước mặt, nhìn sang xung quanh. " Sao mới có 1 tháng không về Sơn Hồng, mà thấy lạ vậy nhỉ. Cổng nhìn mới cứng, tường xung quanh hình như được xây lại ". Đang lúc suy nghĩ lại nghe thấy tiếng quát.
- MAU ĐÓNG CỔNG, THẢ CHÓ!!
GÂU GÂU GÂU GRỪ. Những con chó đen tuyền từ trong xồ ra, sủa inh ỏi, Âu Hân nhìn nó, trợn mắt.
- AAAAAA!!!!!
Âu Hân lùi vội lại phía sau, do giật mình mà lùi lại nên bị ngã. Cô vô thức chống tay trái xuống đất và rồi.... những người mặc đồ đen đứng sau cánh cổng kia phải một phen hoảng hồn. Có người định mở cổng nhưng sau đó lùi lại ngay không dám mở nữa. Còn Âu Hân cô đau đến điếng người, bặm chặt môi. Cô đưa tay lên đặt vào vết thương, lại thấy ươn ướt. Đôi mắt đen nhìn xuống thì đã thấy một mảng máu hiện rõ lên chiếc áo y tá màu xanh nhạt. Thôi xong rồi. Vết thương mới được hơn tuần còn chưa lành lặn đã bị cô làm cho hở miệng. Âu Hân giữ vào vết thương, từ từ đứng dậy. Cô vẫn đứng nguyên vị trí bị ngã, không dám lại gần cái cổng mà cất cao giọng với bốn, năm người đứng đằng sau cánh cổng đang giữ mấy con chó. Mấy con chó đấy cô đây không dám đùa đâu, toàn chó săn chuyên nghiệp cha cô mua với giá trên trời từ Châu Âu về. Lần trước cô chỉ đùa đùa với nó 1 chút xíu thôi mà bị nó rượt đến là thảm.
- Mấy người đang làm gì vậy? Thả chó ra làm gì? Còn không mau mở cổng cho tôi còn vào băng vết thương nữa?!
Nghe cô nói mà mấy người kia nhìn nhau, rồi có một người cất giọng sợ sệt lên tiếng:
- Tiểu thư, lão gia có lệnh rồi: chỉ cần tiểu thư về, lập tức đóng cổng thả chó, không cho vào.
- CÁI GÌ?!!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT