Vương tử Nam Chiêu nhìn thư mời trong tay, khẽ nhếch mép cười bất đắc dĩ, nhẹ nhàng cúi chào Đoàn Phi Phi nói: “Người nhìn xem, dĩ nhiên là lấy danh nghĩa Hoàng hậu gửi tới. Ta thấy vị Hoàng đế này không gặp cũng được, hắn ta vốn không để người vào mắt!”
Nhưng Công chúa Phi Ngọc vẫn nhận lấy thư mời, nhẹ giọng nói với Đoàn Dịch: “Ca ca đừng gọi loạn nữa, ta là muội muội của ngươi, đừng gọi người này người nọ."
Nghe thế, hắn cười cười, gật đầu đáp: “Được, muội muội.”
Thế rồi Công chúa Phi Ngọc tháo khăn che mặt xuống. Nàng có khuôn mặt tinh xảo, làn da mịn màng, ngoài nốt chu sa giữa trán ra thì trông giống hệt Trương Mẫn Đồng.
Nhưng khi nhìn từ góc độ cảm quan, nàng trông trẻ trung hơn, làn da cũng mềm mại hơn, ngay cả tính cách cũng ngây thơ tinh nghịch hơn nữa.
Nàng nhìn thiệp mời trên tay, cười khẽ một tiếng: “Hoàng hậu là đích nữ phủ Kính Quốc Công. Kỳ thật, bà ta và Hoàng đế từng có một thời gian ân ái. Trước lúc đó, Tô lão thái phi vì muốn tìm một trợ thủ mạnh mẽ cho Hoàng đế Đại Ninh nên đã chọn đích nữ của phủ Kính Quốc Công làm hậu thuẫn. Đồng thời, phủ Kính Quốc Công cũng được Tô lão thái phi nâng đỡ. Tiếc thay, Tô lão thái phi đã đánh giá thấp lòng tham của con người rồi. Bà chỉ rời khỏi triều đình mười mấy năm, Đại Ninh đã trở thành như vậy. Thật là đáng tiếc!”
Vương tử Nam Chiếu cười lạnh một tiếng: “Ta thấy Hoàng đế Đại Ninh chẳng có gì tốt đẹp, muội cần gì phải bận tâm đến hắn ta? Hơn nữa, hắn ta để Hoàng hậu gửi thư mời cho muội. Rõ ràng là không coi muội ra gì! Hà cớ gì phải tự đi làm thân với kẻ lạnh lùng đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play