Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên ngủ bù một giấc, khi tỉnh lại lần nữa thì đã đến giờ ăn cơm trưa.
Sau khi Thất hoàng tử chỉ huy các binh lính đi cất lương thực, cố ý mời hai người đến ăn cơm chung.
Lương thực vừa mới đến, được vận chuyển cùng đống lương thực đó, còn cả một ít thịt khô, một ít rau khô, nghe nói là của các bá tánh tặng.
Cho nên mấy món giữa trưa hôm nay thật ra lại phong phú hơn ngày thường một chút.
Vốn dĩ thịt khô rất hợp để ăn với cơm, Ôn Noãn cũng không nhịn được mà ăn thêm một chén cơm.
Thất hoàng tử phấn khởi nói: "Lần này vận chuyển lương thực không có nguy hiểm gì, đi cả đoạn đường mà chẳng thấy nửa cái bóng của quân địch đâu, có phải chứng minh được rằng Dương cô nương không phải là gian tế mà địch quốc xếp vào không".
Nạp Lan Cẩn Niên gắp một miếng thịt khô nạc mỡ đan xen bỏ vào trong chén cơm của Ôn Noãn: "Lương thực được vận chuyển đến nơi một cách an toàn không thể chứng minh được nàng ta không phải là gian tế của địch quốc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play